THƠ XƯỚNG HỌA
Cao Mỵ Nhân &Thi Hữu
THỀM XUÂN
Sáng dậy, nhìn
Xuân đẹp tuyệt vời
Chủ quên, khách nhớ khắp muôn nơi
Năm cùng, tháng tận, từ bao kiếp
Phút đợi, giờ trông, suốt một đời
Bạch tuyết đầu non hoa trắng nở
Hoàng mai cuối biển mộng vàng phơi
Én về chắp cánh cho ta gọi
Này hỡi Đông quân đến đúng thời ...
Chủ quên, khách nhớ khắp muôn nơi
Năm cùng, tháng tận, từ bao kiếp
Phút đợi, giờ trông, suốt một đời
Bạch tuyết đầu non hoa trắng nở
Hoàng mai cuối biển mộng vàng phơi
Én về chắp cánh cho ta gọi
Này hỡi Đông quân đến đúng thời ...
Hawthorne. Jan 14. 2017
CAO MỴ NHÂN
CAO MỴ NHÂN
BÀI HỌA
XUÂN MỘNG
Đón Xuân đợi
mãi, ngóng trông vời,
Đấy đấy, Xuân về, đã tới nơi!
Dân chúng nay không còn khổ mãi,
Non sông sẽ vững chắc muôn đời.
Bao la biển cả tràn tôm cá,
Dư giả sân đầy lúa thóc phơi.
Chợt tỉnh mới hay là giấc mộng,
Thôi thì trông đợi phải chờ thời!
Đấy đấy, Xuân về, đã tới nơi!
Dân chúng nay không còn khổ mãi,
Non sông sẽ vững chắc muôn đời.
Bao la biển cả tràn tôm cá,
Dư giả sân đầy lúa thóc phơi.
Chợt tỉnh mới hay là giấc mộng,
Thôi thì trông đợi phải chờ thời!
Jan 14, 2017
Đỗ Quang-Vinh
Đỗ Quang-Vinh
THƠ SUÔNG
Này ý thơ suông
mới nửa vời
Trải lòng ly khách đến bao nơi
Chợt nghe man mác khơi hồn nước
Càng thấy bâng khuâng chạnh nỗi đời
Đâu sắc mai vàng đang nở rộ ?
Mấy mùa tuyết trắng đã giăng phơi
Đón xuân giữa đất trời xa lạ
Đá cũng buồn đau chuyện thế thời !
Trải lòng ly khách đến bao nơi
Chợt nghe man mác khơi hồn nước
Càng thấy bâng khuâng chạnh nỗi đời
Đâu sắc mai vàng đang nở rộ ?
Mấy mùa tuyết trắng đã giăng phơi
Đón xuân giữa đất trời xa lạ
Đá cũng buồn đau chuyện thế thời !
Nguyễn Kinh Bắc-Jan-14-.2017
XUÂN ĐỢI
Xuân hỡi, xuân
ơi đã vợị vời
Từ hồi cách biệt có còn nơi
Người rưng lệ bước tình bao đoạn
Kẻ vẩy tay đưa nghĩa một đời
Rượu đắng tim gan thơ phú cạn
Sáo buồn kệ sách lục huyền phơi
Giá như thuở ấy đừng duyên ngộ
Phố cũ xuân nay chẳng đợi thời
Từ hồi cách biệt có còn nơi
Người rưng lệ bước tình bao đoạn
Kẻ vẩy tay đưa nghĩa một đời
Rượu đắng tim gan thơ phú cạn
Sáo buồn kệ sách lục huyền phơi
Giá như thuở ấy đừng duyên ngộ
Phố cũ xuân nay chẳng đợi thời
Ngô Đình Chương
January 14, 2017
January 14, 2017
CHỜ XUÂN
Bâng khuâng xóm
nhỏ đứng trông vời
Đón Tết dân
nghèo được mấy nơi?
Manh áo lao đao
dần hết kiếp
Chén cơm lận đận
sắp xong đời
Cắm dùi xó xỉnh
đêm ngày nhốt
Bán mặt muôn
trùng nhật nguyệt phơi
Chờ én đưa tin
mòn thắt ruột
Bao giờ hoa nở
đúng Xuân thời ?
Lý Đức Quỳnh
THEO NGÀY THÁNG
Ngày xuân cố quận
thấy xa vời
Thiên hạ vui đùa
ở mọi nơi
Nghĩ lại thân ta
sao mạt kiếp
Chừng xem phận bạc
lại tràn đời
Mùa sang hoa cỏ
đua nhau nở
Tết đến y trang
cố vội phơi
Gởi gió thăm
uyên về xóm cũ
Rằng ta tiếp tục
ráng theo thời ...
PHÓ QUÂN BÌNH
NHỚ XUÂN XƯA
Hàng cây nghiêng
ngả đứng trông vời
Xưa rực ngàn hoa
nở khắp nơi
Thương nụ cười
tươi hồng mắt gió
Nhớ làn tóc biếc
ngát hương đời
Người đi áo lạnh
mây trời cuốn
Tình đợi tim mòn
giọt nắng phơi
Xa cách muôn
trùng đau sóng vỗ
Bao giờ đẹp lại
bóng xuân thời ?
Trầm Vân
XUÂN HẬN
Đón Xuân đợi
mãi, ngóng trông vời,
Đấy đấy, Xuân về,
đã tới nơi!
Dân khổ rồi đây
còn khổ mãi
Non sông mất tất
đến muôn đời.
Vườn Rau tiếng
khóc còn vang vọng,
Chiếu đất màn trời
vẫn trải phơi.
Gieo gió hỡi ai
còn cảm xúc!
Biết chăng nghiệp
báo chẳng chờ thời ?
Jan 14, 2019
Đỗ Quang-Vinh
XUÂN XƯA
Xa xôi Tết đến
mãi trông vời
Cánh nhạn bên trời
lạc lõng nơi!
Đón tuyết chập
chùng mai trắng tỏa
Chờ Xuân lấp loé
nắng vàng phơi
Vườn đào năm cũ
mơ bao lúc
Áo mới ngày xưa
mộng một thời
Tiếc nuối vô vàn
khi đã mất
Tuổi thơ rực rỡ,
nhớ muôn đời !
Thanh Hoà
MỘNG XUÂN
Sương mù mới
sáng dậy trông vời
Sinh hoạt bình
thường khắp mọi nơi
Mỹ Quốc tiền
đồ qua mấy kiếp
Á Châu dĩ
vãng trải bao đời
Thanh niên hăng
hái, hoa đào nở
Thiếu nữ miệt
mài, nắng ấm phơi
Én liệng trời
xanh xuân rộn rã
Đông quân lai
đáo tất phùng thời
MAI XUÂN THANH- Ngày 16/01/2019
HOA XUÂN.
Những ngày
đông lạnh đã xa vời,
Xuân đến ngàn
hoa nở khắp nơi.
Đại cúc lừng
danh mươi lớp cánh,
Kép đào nổi
tiếng nhất trần đời.
Yến oanh ríu
rít trên cành hót,
Ong bướm dập
dìu trong nắng phơi.
Gió ấm mây
hồng đàn én lượn,
Mai vàng đẹp
quá lúc đương thời.
Nguyễn Thị Mỹ-Ngọc,
Jan. 16/2019.
VUI CHỈ NỬA VỜI !
Đón Tết, ta vui
chỉ nửa vời
Còn nhiều cảnh
khổ khắp nơi nơi
Người nghèo thất
học, nghèo muôn kiếp
Kẻ khó vô
phương, khó cả đời
Sông suối không
cầu. con trẻ lội
Dân chài mất biển,
lưới ghe phơi
Cửa quyền, nhũng
nhiễu còn nhan nhãn
Xuân đến dường
như đã trật thời !
Sông Thu
ĐÓN XUÂN NÀO... ?
Đốt pháo múa
lân chỉ vẻ vời
Mấy ai hiểu
được ở nhiều nơi
Con nhà khổ
cực nghèo bao kiếp
Cháu kẻ lầm
than khó một đời
Mưa lũ cao
nguyên cầu chẳng bắc
Lưới chài
biển chết cá nào phơi
Người ta túng
quẫn tiền đâu Tết ?
Xuân đến làm
chi bất cập thời...(!)
MAI XUÂN THANH-Ngày 16/01/2019
XUÂN ƯỚC
Từ lâu ấp ủ mộng
cao vời
Trở lại quê mình
giúp mọi nơi
Nghĩ tội đồng
hoang nghèo cả xóm
Còn thương áo mỏng
xót bao đời
Thân gầy da sạm
dầm mưa đổ
Bọn trẻ lưng trần
đội nắng phơi
Bỗng nhớ xuân về
tâm ước nguyện
Rồi đây khốn khó
sẽ qua thời!
Như Thu
XUÂN ĐÃ QUA
Chiều rơi đứng
ngóng chốn xa vời
Mưa tuyết lạnh
lùng đẫm khắp nơi
Nhớ tiếc ngày
xưa hồng bếp lửa
Thương hoài cảnh
cũ đậm tình đời
Quê nhà đất
mẹ vàng hoa nở
Lúa bắp sân vườn
ấm nắng phơi
Tuổi trẻ tàn
phai sương bạc tóc
Còn đâu một
thuở đẹp xuân thời !
THIÊN HẬU
XUÂN TƯƠI
Nàng xuân ngự đến
tự cao vời,
Mang ánh xuân hồng
đến mọi nơi.
Có nắng ánh xuân
thêm đẹp cảnh,
Không đâu xuân
thắm chẳng soi đời.
Xứ người xuân
giá sương còn phủ,
Quê cũ xuân y áo
vẫn phơi.
Ngàn tía xuân
hoa khoe sắc mới,
Muôn hồng thiếu
nữ đón xuân thời !
Đỗ Chiêu Đức
CHO NHỮNG TÀN PHAI
Một giấc chiêm
bao ...chỉ nửa vời!
Chim trời mỏi
cánh mãi tìm nơi
Bờ xưa, cỏ mọc
loang thềm nhớ
Đá lạnh, rêu che
phủ mộng đời
Chút nắng chưa vừa
cơn héo hắt
Dăm lời sao đủ
phút chia phôi?
Hồn ta đã mất từ
đêm đó
Tự ủi an nhau chẳng
gặp thời!
Thy Lệ Trang
BUỒN VIỄN XỨ
Mơ về quê cũ mắt
xa vời
Thuở ấy giờ nầy
rộn khắp nơi.
Áo mới đầu năm
khoe mấy lược
Heo may tháng chạp
nhớ muôn đời.
Lay lay trước
gió mai đào cợt
Phất phới bên hè
áo lụa phơi.
Tuyết trắng phố
phường buồn viễn xứ
Trong ta sống
mãi ấu thơ thời.
Mailoc-01-16-19
THẮM THÊM XUÂN
Bài xướng tài
hoa dấu ý vời
Trải tình thi hữu
ấm nơi nơi.
Hẳn ưa vườn thắm
hương nuôi nghĩa
Lại khoái vần
thơm chữ nối đời.
Gặp bạn luôn mừng
li cứ chạm
Thêm xuân những
muốn ruột đem phơi.
Nhiều cây chụm
lai nên rừng thắm
Dệt cảnh huê
chen đẹp mọi thời
Trần Như Tùng
TÂM XUÂN
“Điệp Xuân”
Từ lâu Xuân đã
cách xa rời
Cho dẫu Xuân màu
nở khắp nơi
Đểnh đoảng cầm
Xuân ru số phận
Thờ ơ chạm ngõ dỗ
Xuân đời
Chữ Xuân hiện hữu
nơi lòng tọa
Xuân tiết thấm
nhuần tự tánh phơi
Đã thấy Xuân yên
nên thẩm thấu
Thì tâm thường
trụ mãi Xuân thời
Như Thị
TÌNH XUÂN
Đầu xuân gió thoảng
ngó xa vời
Cúc Thọ Mai Đào
nở khắp nơi
Bướm ngất ngây
hoa xinh cảnh mộng
Ong say đắm nhuỵ
thấm hương đời
Bâng khuâng mắt
ngắm làn mây toả
Quyến luyến chiều
lùa vạt nắng phơi
Nhớ quá em ơi
mùa Tết cũ
Bao nhiêu kỷ niệm
thuở chung thời
Minh Thuý
XUÂN XA XỨ
Thầm thì xuân đến
- nhớ xa vời!
Chắc đó én về liệng
khắp nơi
Biển lúa sương mờ
thương một thuở
Làng thôn bấc lạnh
nhớ muôn đời
Cúc mai ngoài
ngõ đang đua nở
Mứt trái bên hè
sẵn để phơi
Cảnh ấy bây chừ
- như vắng vẻ
Mà ta vẫn mãi - ấu
thơ thời!
Trương Văn Luỹ-17/01/2019
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*