THƠ XƯỚNG HỌA
Thanh Trương & Thi Hữu
Rạp Hưng Đạo Huế
MƯỜI LĂM NGÀY PHÉP
Đêm khuya vọng gác giữa lưng đồi
A Lưới, A Shau, tuyết phủ rơi
Hoả pháo đêm đêm soi đỉnh núi
Đường băng sáng sáng ngập chim trời*
Sân bay Tây Lộc** vương chiều nắng
Đường phố Đặng Nghi** đợi bạn đời
Hạnh phúc tràn đầy khi hạ cánh
Mười lăm ngày phép, đó em ơi..!
Thanh Trương (1963)
Đêm khuya vọng gác giữa lưng đồi
A Lưới, A Shau, tuyết phủ rơi
Hoả pháo đêm đêm soi đỉnh núi
Đường băng sáng sáng ngập chim trời*
Sân bay Tây Lộc** vương chiều nắng
Đường phố Đặng Nghi** đợi bạn đời
Hạnh phúc tràn đầy khi hạ cánh
Mười lăm ngày phép, đó em ơi..!
Thanh Trương (1963)
* trực thăng trên sân bay A lưới
** Thành Nội Huế
BÀI HỌA
DUYÊN KIẾP
Cùng em đi dạo ở
trên đồi
Chiều xuống
sương rừng lấm tấm rơi
Gió lạnh tràn về
từ dãy núi
Ráng xa đỏ rực
phía chân trời
Mơ cùng chung bước
qua muôn lối
Ước mãi bên nhau
suốt một đời
Trời cảm lòng
thành nên gắn kết
Ta thành chồng vợ
đẹp duyên ơi !
Sông Thu
NIỀM VUI TUỔI HẠC
Sưởi ấm tim yêu
rạng rỡ đồi
Thì thầm chuyện
kể mặc sương rơi
Tình sâu vời vợi
như sông biển
Nghĩa nặng bao
la tựa đất trời
Chỉ thắm vôi hoà
chung một nẻo
Duyên say nợ kết
hưởng muôn đời
Vui buồn tuổi hạc
cùng san sẻ
Gửi gắm đôi niềm
bạn hữu ơi!
Như Thu
DẤU XUÂN XƯA
Ký ức ai xưa dấu
đỉnh đồi
Mười lăm ngày
phép, tiếng bom rơi
Mãi thương nghiệp
lính xa thành phố
Còn biết nghề
bay soải góc trời
Dẫu pháo mịt mù
chong số phận
Hay hoa ấp ủ toả
hương đời
Tuyến đầu, xuân cũng như mùa khác
Tuyến đầu, xuân cũng như mùa khác
Mấy chục năm rồi
thương nhớ ơi ...
Hawthorne 15 - 1 - 2019
CAO MỴ NHÂN
KÝ ỨC
Niệm thuở đạn bom khoét núi đồi
Nội Thành thi thoảng hỏa châu rơi
Thương khi Mang Cá* dìm thân phận
Nhớ lúc Lương Y bỏ cuộc đời
Buông tấm can trường chôn xuống đất
Thả viên hào khí vút lên trời
Thủy Quan An Dưỡng** mô còn nữa
Chừ lão âm thầm khóc bạn ơi!
Như Thị
*Mang Cá và Lương Y là nơi Quân Y ViệnNg Tri Phương
cũng như Bộ Tư Lệnh tiền phương đóng quân
** Cống Thủy Quan có An dưỡng đường của Thương phế binh
VỀ PHÉP THĂM "NHÀ"
Mũi đạn lằn
tên khắp núi đồi
Nằm gai nếm
mật hỏa châu rơi
Yêu
"em" đầm ấm tơ duyên nghiệp
Thương
"vợ" đảm đang số phận đời
Một tấm lòng
son đển nợ Nước
Hai cây lạp trắng
tạ ơn Trời
Phù vân bóng
hạc ai thiên cổ
Kẻ mất người
còn cố hữu ơi... ( ! )
MAI XUÂN THANH
Ngày 15/01/2019
NHỚ ANH
Nhớ mãi người
anh chí rạng ngời
Dâng mình tuổi
trẻ tiếp bom rơi
Phơi sương chống
giặc nơi đầu tuyến
Hứng gió gìn non
ở cuối trời
Rách gối hành
quân đêm trắng ngủ
Sờn vai chiến trận
áo xanh đời
Dăm ba bữa nghỉ
về thăm Huế
Nhặt nắng bên đường
dệt mộng ơi
Minh Thuý –15 tháng 1-2019
KÝ ỨC
Dạo ấy ra đi -
vượt núi đồi!
Khắp miền đất nước
đạn bom rơi
Khe Sanh mấy bận
xương tràn núi
Bến Hải bao phen
lửa ngút trời
Lắm kẻ nương
thân nơi gió cát
Nhiều người lưu
lạc chốn trang đời
Lâu nay lận đận
còn phiêu bạt
Chừ ở đâu rồi -
hỡi bạn ơi!
Trương Văn Lũy 16/01/19
CHUYỆN XƯA...
Lặng lẽ chờ em ở
cuối đồi
Đường mòn thoi
thóp nắng chiều rơi
Anh khoe ướt đẫm
đôi giày trận
Cúc nở vàng tươi
một góc trời
Cứ ngỡ thênh
thang miền ước hẹn
Nào hay trắc trở
bến mơ đời
Người đi ...đi
mãi không về nữa
Vĩnh biệt ngàn
trùng ...Chiến sĩ ơi!!!
Thy Lệ Trang
Cống Thủy Quan Huế
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*