THƠ
XƯỚNG HỌA
Như Thị, Phan Thanh,Phan Tự Trí ,
MÙA ĐI
Thu chào đi nuối cảnh tan hoang
Lũ lụt chằm hăm bủa lụi tàn
Tảng sáng mưa dầm lòng thắc thỏm
Tờ mờ gió quất dạ hoang mang
Phù sa phiêu dạt xa nguồn cội
Hoa cỏ lênh đênh tới dặm ngàn
Vần vũ mây trùm miền quạnh quẽ
Mô tìm ra nẻo cuộc tình trăng
Lũ lụt chằm hăm bủa lụi tàn
Tảng sáng mưa dầm lòng thắc thỏm
Tờ mờ gió quất dạ hoang mang
Phù sa phiêu dạt xa nguồn cội
Hoa cỏ lênh đênh tới dặm ngàn
Vần vũ mây trùm miền quạnh quẽ
Mô tìm ra nẻo cuộc tình trăng
Như Thị
BÀI HỌA
TIÊU SẦU
( Hoạ Áp Cú )
Mưa dầm trắng xoá cánh đồng hoang
Hoang vắng đìu hiu một chữ tàn
Tàn phá dường đê bê bết ruộng
Ruộng tràn ngập bọng nước mênh mang
Mang mùa lũ lụt vờn con sóng
Sóng vỗ rền vang đến bạc ngàn
Ngàn tiếng tiêu sầu nương cậy gió
Gió lùa kẽ tóc chạnh lòng trăng.
Phan Thanh 07/10/2018
THƠ RƯỢI ÁNH TRĂNG
Chẳng lẽ vườn tâm chịu hóa hoang
Cời xem lửa ngún giữa tro tàn
Nào khôn chớ ngại dây thòng buộc
Những dại lo gì ách nặng mang
Ráng luyện cho tình tươi núi thẳm
Chuốt trau để trí vững non ngàn
Miền xa bạn hữu đang còn đợi
Thơ phú khuya về rượi ánh trăng.
Phan Tự Trí
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*