THÔI TA GIÃ PHỐ TÌM QUÊ,THỎNG TAY BUÔNG BỎ NHIÊU KHÊ LỤY PHIỀN.THÀ VỀ GỐI GIẤC CÔ MIÊN ,TIÊU DAO ĐÙA GIỠN CÕI MIỀN NGUYÊN SƠ!CÁM ƠN CÁC BẠN GHÉ THĂM VÀ GHI CẢM NHẬN!

Thứ Sáu, 22 tháng 9, 2017

KHOẮC KHOẢI

THƠ XƯỚNG HỌA
Đỗ Chiêu Đức,Minh Thúy,
Như Thị, Trần Như Tùng,Phan Tự Trí,Uyên Du,
Bảo Trâm,BửuTùng,Thiên Hậu ,


KHOẮC KHOẢI
Thu ẩm hoàng hoa tửu trước thềm,
Gió thu hiu hắt khí trời êm .
Lá vàng lác đác vàng rơi rụng,
Mây trắng lửng lờ trắng xóa thêm.
Cảm khái khôn nguôi tình viễn xứ,
Bâng khuâng chửa chuốc chén môi mềm.
Lòng nghe khoắc khoải bồi hồi nhớ,
Xao xuyến tình thu lắng suốt đêm !
Đỗ Chiêu Đức
BÀI HỌA
THỞ DÀI
Nhấm nháp trà quê chiếu giải thềm
May về trăng lạnh sáng thu êm.
Bài thơ năm ấy còn vương lại
Bóng dáng giờ đây tựa rõ thêm.
Bạn đã đi xa nơi hứa mọng
Phòng lưu giữ lại tóc thơm mềm.
Ơi người xa ngái lòng ta trống
Khắc khoải chim mèo nhắc trắng đêm !
Trần Như Tùng
ĐÊM THU
Thu rơi lỏng khỏng vắt bên thềm
Hương lá nồng nàn thoảng dịu êm
Bến vắng sương treo làn mỏng mảnh
Sông buồn khói bủa lọn dày thêm
Mùa gieo dâu bể là cầm chắc
Tiết cấy thiện tâm phải buộc mềm
Cổ độ vén mây khều nguyệt rụng
Lập lòe đom đóm rọi trời đêm
Như Thị
HỒN THU MÀU NHỚ
Vàng phai trải nỗi nhớ bên thềm
Mây xám lững lờ dệt mộng êm
Lá rụng cành cây thưa thớt quá
Chiều lay khóm trúc trụi trơ thêm
Gió Thu man mác lùa vai mỏng
Giọt nắng hắt hiu nép cỏ mềm
Lối cũ mùa xưa màu kỷ niệm ,
Hoà dần Trăng tỏ chiếu màn đêm
Minh Thuý
TIẾNG HẠC KHUYA
Thoảng nghe giọng lạc rớt ngang thềm,
Về kịp tổ nhà giấc ấm êm ?
Chẳng đủ mồi ngon nào bớt tủi ?
Thiếu chăng bạn tốt lại buồn thêm ?
Thương nhiều mẹ thốt ru lời dịu
Buộc chặt cha nương bó lạt mềm.
Tiếng hạc khuya về thêm quạnh vắng
Sao mờ trăng lặn buốt trời đêm !
Phan Tự Trí
NÔN NAO
Thoảng thấy thu đang đến dọ thềm
Giao mùa chuyển nhẹ gió lùa êm
Mưa ngưng giọt đọng hoa thơm ngát
Thư nhận tin đầy khí dịu thêm
Hạnh phúc mơ màng vùng mắt biếc
Phòng loan rạng rỡ vóc nhung mềm
Em về tránh rét miền quê ấm
Kỷ niệm khơi tràn thức trọn đêm!
Uyên Du - NĐT
TRĂNG VÀ THU
Thu treo mãn nguyệt óng bên thềm
Lá cỏ mượt mà trải lụa êm
Ngọc dát trời cao ngời tỏa mãi
Ngà phơi đất rộng ngát bừng thêm
Trà thơm nghĩa bạn mùi thanh ấm
Rượu thắm tình nhân vị ngọt mềm
Đáy nước đằm sâu bờ sóng gợn
Muôn trùng tĩnh lặng sáng cùng đêm
Lý Đức Quỳnh
KHÔNG CHUNG
Không chung thưởng thức tửu bên thềm
Bão tố điên cuồng chửa lặng êm
Đất khách hai cơn kinh viá đã
Quê nhà một trận thất thần thêm
Trong Thu khóc nhặt khung trời cũ
Giữa gió cầm xoa suối tóc mềm
Những bóng phong trần vai thấm mệt
Quay nhìn vệt sáng xé màn đêm
Bửu Tùng
Chiều Thu
Im ngắm hoàng hôn ngã dưới thềm
Hồn thu đổi lá nhẹ rơi êm
Nghiêng dài ánh nắng gây đau mãi
Phủ xuống làn sương gợi nhớ thêm
Lặng đứng hiên xưa hờ tóc xõa
Trông chờ người cũ tựa vai mềm
Xa rồi một thuở bao lưu luyến
Lạnh buốt lòng ta thức trắng đêm
Bảo Trâm
CẢM THU
Trăng thu vằng vặc chiếu qua thềm
Bụi trúc thì thào gió  nhẹ êm
Tri kỹ hàn huyên bình đã cạn
Bạn hiền tâm sự rượu mồi thêm
Trời khuya phảng phất mùi hoa dại
Sương sớm đê mê dạ lý mềm
Xào xạc lá vàng rơi trước ngõ
Vui buồn lẫn lộn giữa trời đêm !
THIÊN HẬU 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*