LỜI TÂM SỰ
Chẳng lẽ Đường
Thi chịu nín thinh
Xin đừng "
bẻ bút " hỡi Lê huynh
Tình thơ ngụp lặn
đời sương tuyết
Nghiệp bút nổi
trôi phận lục bình
Nào phải vò tai
cùng thế sự
Hay chăng đối mặt
với nhân sinh
Vài lời tâm sự
nhằm dò hỏi
Lãm Nguyệt nên ,
không mãi bất bình
Phạm Kim Lợi
BÀI HỌA
THƠ THẨN CÙNG TRĂNG
Hiên rằm
quạnh vắng trĩu niềm thinh
Tứ hải mơ màng
nghĩa đệ huynh
Ngó lịm Đường
thi hồn thẫn bóng
Nhìn trơ mặc thủy
bút im bình
Tang bồng nửa
gánh chìm dâu bể
Gió bụi bao lần
đuối tử sinh
Nợ trả muôn
trùng đau cánh gãy
Tàn khuya thơ thẩn
mộng yên bình
Lý Đức Quỳnh
CÙNG GÓP SỨC
Trăng buồn chú
Cuội chẳng làm thinh
Gom chút nghĩa
tình đến với huynh
Học hỏi thơ Đường
cho trí rạng
Thấm thêm Phật
pháp để tâm bình
Thất niêm bạn sửa
nào thui chột
Phạm luật mình
tu khỏi phát sinh
Thiển nghĩ cuộc
đời còn mấy nỗi
Cùng nhau góp sức
tự phê bình.
Phan Tự Trí
SẺ CHIA
Không ì cũng chớ
mãi mần thinh
Cửa ngõ buông
mành suốt rứa huynh?
Nguyệt vẫn đầy
hiên đành lánh bóng
Tình chưa cạn
chén đã nghiêng bình
Đừng cho lụa nhạt
mà gương vỡ
Hãy để cây tàn lại
nụ sinh
Chuốc chút men hờ
ru giấc điệp
Quên đi thế sự đặng
tâm bình .
Nguyễn Gia Khanh
HỎI BẠN
Đường chủ Nguyệt
Hiên sao lặng thinh
Do đâu vắng mặt
thế thi huynh ?
Vườn thơ hoa thắm
đà thưa nụ
Thư quán mực son
sắp cạn bình
Bởi lẽ chán chê
câu xướng họa ?
Hay vì vướng bận
chuyện mưu sinh ?
Bạn bè mong sớm
cùng tao ngộ
Dưới ánh trăng
mơ cảnh thái bình.
Sông Thu
SẦU TƯ GÁC LẠI
“Tặng anh LĐM”
Tuyệt vời lắm đỗi há mần thinh
Chọn chữ nương vần mến gửi huynh
Luyến cảnh say thơ hồn tĩnh lặng
Ngắm trăng ghép vận chốn yên bình
Kiểng vườn rực rỡ do người vén
Bút pháp tương đồng bởi trí sinh
Trà đạo hàn huyên cười tủm tỉm
Sầu tư gác lại khởi tâm bình
Như Thu
“Tặng anh LĐM”
Tuyệt vời lắm đỗi há mần thinh
Chọn chữ nương vần mến gửi huynh
Luyến cảnh say thơ hồn tĩnh lặng
Ngắm trăng ghép vận chốn yên bình
Kiểng vườn rực rỡ do người vén
Bút pháp tương đồng bởi trí sinh
Trà đạo hàn huyên cười tủm tỉm
Sầu tư gác lại khởi tâm bình
Như Thu
ĐÔI ĐIỀU
Hẳn có niềm riêng nên phải thinh
Hẳn có niềm riêng nên phải thinh
Nào đâu muốn ý dục
thi huynh.
Nỗi lòng nhiều
lúc hồn không thoải
Bút dạ đôi khi lực
chẳng bình.
Nhớ bạn lâu nghe
tình mến gọi
Mong bài chậm thấy
nghĩa buồn sinh.
Cầu cho Phật Tổ
từ bi giúp
Để bậu cùng thơ
hưởng thái bình
Trần Như Tùng
THĂM BẠN
Chờ mãi thềm trăng vẫn lặng thinh
Đợi ai khép cửa chọn yên bình
Bất an ngọc thể hay sao bạn ?
Không ổn thần tâm phải thế huynh?
Nghiệp bút văn đàn đà bất tử
Nợ nghiên thi hữu ắt trường sinh
Nghỉ ngơi điều dưỡng mau hồi sức
Bạn bè tới lui, mãi luận bình
Thanh Hoa
Chờ mãi thềm trăng vẫn lặng thinh
Đợi ai khép cửa chọn yên bình
Bất an ngọc thể hay sao bạn ?
Không ổn thần tâm phải thế huynh?
Nghiệp bút văn đàn đà bất tử
Nợ nghiên thi hữu ắt trường sinh
Nghỉ ngơi điều dưỡng mau hồi sức
Bạn bè tới lui, mãi luận bình
Thanh Hoa
BUÔNG
Thân chờ mở cửa
ngõ vô thinh
Mà ký ức hoài nhớ
đệ huynh
Cũng bởi xầm xì
chen tợ sóng
Nên chi thúc thủ
nép như bình
Về xâu cát bụi
nơi không diệt
Đến chẻ bọt bèo
chỗ chẳng sinh
Nhìn cuộc bất
thường luôn hiện hữu
Nên buông bỏ hết
mới yên bình
Như Thị
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*