BÀI
XƯỚNG
DẠ
QUỲNH
Quỳnh nở chi thời
buổi gió mưa
Thân chìa tan tác
mặc hương đưa
Có còn yểu điệu
lay sương sớm
Hay đã dịu dàng
bỏ nắng trưa
Cao nhã trang đài
khi bén tiết
Trầm tư thục nữ
lúc giao mùa
Đọa đày thuần
khiết chưng thềm nguyệt
Khuya vắng phai
tàn thấy tội chưa !
Lê
Đăng Mành
BÀI
HỌA
NGẮM
QUỲNH
Ngó quỳnh rực rỡ giữa đêm mưa,
Không biết hương nồng có nhạt đưa?
Phải rụng rời cành khi mới sớm
Hoặc lìa khỏi cuống lúc vừa trưa?
Trang đài ấp ủ bao năm tháng.
Quí phái khai hoa mỗi một mùa.
Mưa nắng đâu hề chi nét đẹp.
Xòe môi tròn nở khoái nhìn chưa!
Hoành Trần
17/9/16
Ngó quỳnh rực rỡ giữa đêm mưa,
Không biết hương nồng có nhạt đưa?
Phải rụng rời cành khi mới sớm
Hoặc lìa khỏi cuống lúc vừa trưa?
Trang đài ấp ủ bao năm tháng.
Quí phái khai hoa mỗi một mùa.
Mưa nắng đâu hề chi nét đẹp.
Xòe môi tròn nở khoái nhìn chưa!
Hoành Trần
17/9/16
HƯƠNG
QUỲNH
Mươi ngày có đến chín ngày mưa,
Hương ủ nơi nào vẫn ngát đưa
Có kịp dâng người khi tảng sáng ?
Để rồi rũ cánh lúc sang trưa
Trắng trong mặc gió lúc hườm khí
Tinh khiết dù sương bữa chuyển mùa
Chỉ tội trăng buồn thương bức họa
Mai lành mây hé cửa cho chưa !
PHAN TỰ TRÍ
17/9/16
Mươi ngày có đến chín ngày mưa,
Hương ủ nơi nào vẫn ngát đưa
Có kịp dâng người khi tảng sáng ?
Để rồi rũ cánh lúc sang trưa
Trắng trong mặc gió lúc hườm khí
Tinh khiết dù sương bữa chuyển mùa
Chỉ tội trăng buồn thương bức họa
Mai lành mây hé cửa cho chưa !
PHAN TỰ TRÍ
17/9/16
BÓNG CÂU QUA CỬA
Một đóa quỳnh hương nở tối mưa
Bên ngoài tiếng lá cũng đong đưa
Canh trà chửa hết trời chợt sáng
Cuốc rượu đâu tàn bóng đã trưa
Cánh nhạn bên đê mời giáp tiết
Thiều quang trước ngõ gọi sang mùa
Thời gian chẳng đợi chờ ai cả
Độ lượng, nhân từ tưới tẩm chưa
Thủy Lâm Synh
Sept. 17, 2016
Hỏi Trời Hỏi Đất
Mây đen vần vũ báo tin mưa
Đâu có người yêu để đón đưa ?
Đôi ngã đôi đường, sầu với nẫu
Một mình một nẽo, sớm hay trưa
Bởi "cây hạnh phúc" không ra
trái
Mà "ruộng đau thương"cứ trúng
mùa
"Thu hoạch nỗi niềm"buồn muốn
chết
Hỏi Trời, hỏi Đất vừa lòng chưa ???
Thục Nguyên
HOA RŨ
Một đóa hoàng quỳnh rũ dưới mưa
Hương thanh nhụy rữa cánh đong đưa
Bướm ong vắng bóng ngoài sương gió
Cảnh vật im hơi giữa sớm trưa
Bỏ mặc nhân gian tình thế thái
An nhiên vô ngã cõi tàn mùa
Như đời có khác hoa còn sắc
Rồi cũng về đâu hỏi tỉnh chưa!
Hải Rừng
17/9/2016
QUỲNH DƯỚI MƯA
Quỳnh ơi, sao lại nở
đêm mưa
Ướt lạnh thân em,
gió đẩy đưa
Chờ đợi hương
hòa trong sớm tối
Trông nhìn dáng thắm
cả chiều trưa
Hoa còn đâu nữa khi
phai sắc
Bướm bõ đi rồi lúc
trở mùa
Một kiếp phù du đành
lở dịp
Khách buồn đơn lẻ,
tội tình chưa...!
Văn Thanh
LẠC ĐIỆU
Trăng chờ giai ngẫu,bỗng òa mưa
Đêm bủa vây quỳnh gió lạnh đưa
Rún rẩy cành khuya lay xó tối
Âm thầm hoa sớm rụng lề trưa
Chén trà rót lịm bồi hồi bóng
Quản bút nằm trơ ái ngại mùa
Thoảng chút dư hương lòng nhớ gợi
Tơ tình lạc điệu thấm sầu chưa?
Lý Đức Quỳnh
DẠ
QUỲNH
Cây quỳnh hoa nở đón màn mưa
Hương sắc tinh tươm thoảng gió đưa
Trảng cỏ hơi sương chào nắng mới
Lá xanh cánh trắng đón ban trưa
Đất trời dâu bể qua thời tiết
Đời cuộc vần xoay chuyển đổi mùa
Sắc thái khôi nguyên Quỳnh vẫn thế
Hòa cùng thời vận thủy chung chưa
18-09-2016-
Hồ Hắc Hải
SÓNG LÒNG
Quỳnh buồn sướt mướt giữa đêm mưa
Mặc cả hương lòng mộng đẩy đưa
Nghiệt ngã cảnh đời đang bão tố
U hoài luống ái lúc trời trưa
Gió sương trần bụi đìu hiu bóng
Son phấn đài trang héo hắt mùa
Dang dở ôm sầu trong giấc bướm
Phũ phàng con tạo tội tình chưa!
Liêu Đình Tự
LÚC THUẬN MÙA
Quỳnh nở đêm qua lác đác mưa
Phong phanh áo mỏng gió đung đưa.
Hương lừng thơm ngát rời môi hé
Cánh vội teo tàn trước buổi trưa.
Hẹn kẻ tình si vào khắc đó
Hỏi người tâm huyêt thỏa lòng chưa.
Thiên nhiên kì thú xin đừng lỡ
Hứa lại “hì hi” lúc thuận mùa .
Trần Như Tùng
THIỆT THÒI
"Vầng
trăng dương thế" dập vùi mưa
Đẹp để ai mà lặng lẽ đưa?
Nước mắt đoanh tròng khi bóng tối
Hình hài cự tuyệt lúc ban trưa
Sống theo tim bảo nào xuôi mệnh
Chọn lấy tình si dẫu trái mùa
Xiêm áo lạnh lùng cao ngạo đợi
Biết người tri kỷ đến hay chưa.
17.9.16
Thư Hoàng
Ai Đã Vì Hoa Rơi lệ Chưa?
Nước mắt đoanh tròng khi bóng tối
Hình hài cự tuyệt lúc ban trưa
Sống theo tim bảo nào xuôi mệnh
Chọn lấy tình si dẫu trái mùa
Xiêm áo lạnh lùng cao ngạo đợi
Biết người tri kỷ đến hay chưa.
17.9.16
Thư Hoàng
Ai Đã Vì Hoa Rơi lệ Chưa?
Quỳnh nở
sai thời đêm đổ mưa
Đóa dầm
trong nước vẫn hương đưa
Trời đà
buộc nghiệp cho thơm sớm
Cây khó
thay duyên để ngát trưa
Phận mỏng
nụ đơm đông giá tiết
Kiếp đau
hé nhụy tuyết sương mùa
Tàn bông
rằm đến trong vầng nguyệt
Ai đã vì
hoa rơi lệ chưa?
Châu Thạch
HOA QUỲNH
Nửa đêm quỳnh nở dưới màn mưa
Thoang thoảng hương thơm gió nhẹ đưa
Quân tử hảo cầu xin cố đợi
Tiểu nhân miễn trách lúc trời trưa
Thăng trầm thế sự nhiều điên đảo
Thanh thản đời hoa vẫn đúng mùa
Duyên kiếp phù sinh dù ngắn ngủi
Tao nhân mặc khách thỏa lòng chưa?
Trung Thu Bính Thân – 2016
Tâm Trung Nguyễn
văn Đắc
THƯƠNG KIẾP QUỲNH
HOA
Đóa quỳnh rũ rượi dưới cơn mưa
Bầm dập tàn phai, tủi phận chưa ?
Lặng lẽ sấc phô, trăng chẳng đến
Âm thầm hương tỏa, gió không đưa
U sầu cánh héo trong tia sớm
Ủ dột cành rơi giữa bóng trưa
Thương kiếp hồng nhan đời bạc mệnh
Một đêm tồn tại ...suốt bao mùa.
Sông Thu
CHỈ MỘT NGÀY THÔI
Đoá quỳnh
hé nhụy lúc trời mưa
Ngào ngạt
mùi hương tỏa ngát đưa
Cành lá
kiêu sa khi nắng sớm
Đài hoa
hoàn hảo khoảng canh trưa
Bâng
khuâng liên tưởng người sinh phụ
Lãng đãng
tương quan chuyện đổi mùa
Sớm nở
tối tàn sao bạc bẽo
Kiếp
người cũng thế đáng thương chưa?
NSCANADA
Quỳnh hoa gập mưa
Quỳnh hoa rộ nở giữa đêm mưa
Thiếu ánh trăng vàng gió nhẹ đưa
Lộng lẫy băng trinh qua giấc tối
Bẽ bàng rũ rượi tới ban trưa
Hoa về mỗi dạo trời vào tiết
Hạ đến hàng năm,đất gập mùa
Tươi thắm bao nhiêu rồi héo úa
Mấy người nhỏ lệ khóc Quỳnh chưa?
Thanh Hoà
CHUYỆN XƯA...
“Đảo vận”
Bố kể bao lần ru giấc trưa
"Dương Châu* thuở đó tiết sang
mùa
Quỳnh hoa rạng rỡ nghiêng mình đón
Minh đế** rộn ràng ghé mắt đưa
Cành trắng xinh tươi lay giấc
mộng
Hương thơm dìu dặt quyện làn
mưa..."
Lòng em cũng giống loài tinh khiết
Quân tử ơi chàng... có hiểu chưa?
Thy Lệ Trang
*Tên thành phố có ngôi chùa xuất hiện hoa Quỳnh
**Lý Thế Dân: vua
Đường Thế Tông.Lúc này Lý Thế Dân chưa làm vua.Người cùng cha trong
đoàn tuỳ tùng theo vua Tùy Dạ̣ng Đế tuần du để thưởng ngọan hoa
đẹp.Khi đến Dương Châu trời đã tối- vua Tùy cho đoàn quân nghĩ
ngơi để chuẩn bị ngày mai long trọng hơn.Lý Thế Dân lén cùng
bạn bè đi xem hoa vì sợ sáng mai người đông không đến gần được.Lý
Thế Dân có chân mạng đế vương nên hoa quỳnh nhún mình ba lần để nghinh
đón.Sau đó, cơn mưa to đổ xuống làm hoa rụng hết.Tùy Dạng Đế xa giá
đến nơi chỉ thấy cành hoa úa rũ, tan tác. Tức giận vì tiếc công đi
nghìn đặm không được xem hoa,Tùy vương ra lệnh nhổ hoa bỏ hết..Từ đó
hoa Quỳnh chỉ nở một thoáng về đêm.Và cũng từ đó hoa này biểu hiệu
cho sự thanh cao, qúy phái.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*