THÔI TA GIÃ PHỐ TÌM QUÊ,THỎNG TAY BUÔNG BỎ NHIÊU KHÊ LỤY PHIỀN.THÀ VỀ GỐI GIẤC CÔ MIÊN ,TIÊU DAO ĐÙA GIỠN CÕI MIỀN NGUYÊN SƠ!CÁM ƠN CÁC BẠN GHÉ THĂM VÀ GHI CẢM NHẬN!

Thứ Hai, 5 tháng 9, 2016

CỰC LẠC ĐÂY!

BÀI XƯỚNG
CỰC LẠC ĐÂY!
“NĐT”
Còn bao chặng nữa bỏ nơi này
Thả nỗi niềm đau bớt đọa đày
Khắc khổ thơ buồn chan rượu giỡn
Bơ phờ mực tủi ướp tình say
Mà thôi chẳng được bồn tươi sáng
Cũng phải nên cầm chậu đắng cay
Giữ ý vô cầu ngưng vọng tưởng
Thì an lạc mãi cứ đong đầy
Lê Đăng Mành

BÀI HỌA
KIẾP PHONG TRẦN
“NĐT”
Một kiếp buồn vui ở cõi này
Phong trần vạn nẻo lắm niềm cay!
Về nơi tĩnh lặng tâm đà luyến
Ngắm cảnh yên bình dạ cũng say
Gắng giữ lòng bi dường nghiệp chuyển
Còn gieo quả đắng tựa thân đày
Chiều nay nhẹ bước hồn thanh thản
Quẳng nỗi sầu tư lấm bụi đầy!
Như Thu

BẾ TẮC
“Ngũ độ thanh
Tự hỏi vì sao đến cõi này
Chìm trong khổ lụy kiếp lưu đày
Niềm đau xé dạ như rìu bổ
Nỗi nhớ tê lòng tựa tửu say
Trẻ mãi tranh giành thêm thế lực
Gìà mong khỏa lấp vợi sầu cay
Cũng chẳng mơ ngày qua chốn lạc
Vì tâm ố nộ vẫn luôn đầy.
Sông Thu

NHỦ LÒNG
Ngũ độ thanh
Mấy chục mùa xuân ở cõi này
Đời người chẳng khác mộng cuồng say
Đêm tàn quạnh quẽ vầng trăng khuyết
Ngõ tối buồn tênh mắt lệ đầy
Thế sự thăng trầm bao khổ não
Nhân tình bạc bẽo lắm sầu cay
Thì thôi ráng giữ lòng trong sạch
Giũ bỏ niềm đau thoát ngục đày !
Thy Lệ Trang

CÕI TẠM
Ngũ độ thanh
Cõi tạm tràn lan cảnh sống này
Trần gian lắm nỗi tựa như đày
Nhân tình rẻ mạt trong bần phú
Sự thế mơ hồ giữa tỉnh say
Giữa cuộc trầm luân toàn quả đắng
Bên đời khổ hạnh vốn sầu cay
Đường quan ngán ngẫm mùi danh lợi
Hẹn kiếp ngày mai sẽ đủ đầy.
Liêu Đình Tự 

ĐỦ ĐẦY 
Thây kệ cứ vui nơi chốn này,
Xem như đang sống kiếp lưu đày..
Sang ra xướng họa đôi vần thắm,
Chiều lại cạn vơi mấy chén say.
Bỏ hết rỉ rên đời khốn khổ,
Quăng đi than thở phận chua cay.
Tử sinh lão bệnh lo chi mệt.
Có được vài câu cũng đủ đầy.
Hoành Trần
27/8/16

VỀ THÔI 
Trước sau thì cũng bỏ nơi này 
Lãng tránh tình si khỏi ngục đày 
Nhẹ nhỏm thân trần xa cõi đắm 
Thảnh thơi hồn tục thoát miền say 
Não không ảo vọng tâm nào xót 
Tim chẳng viễn vông dạ hết cay 
Huyễn mộng phù sinh đừng mải miết 
Rợp trời ong bướm nhởn nhơ đầy
Trương Văn Hải

TINH HOA CÒN MÃI
Đời ta gắn bó với nơi này
Chẳng để phiền ai chẳng bị đày.
Mỗi buổi đông qua hồn lại vững
Mỗi chiều xuân đến trí thêm say.
Tháng ngày nghĩa muỗi lưu hương mặn
Sớm tối tình gừng giữ vị cay
Túi da dù bỏ theo lời Phật
Tinh hoa tồn mãi giữ cho đầy .
Trần Như Tùng

HẸN ...
Chắc chẳng còn xa ngự chốn này
 
Thuyền quyên mấy thuở bị lưu đày
 
Do tâm vọng tưởng đời mê chấp
 
Bởi thức mưu cầu cuộc tỉnh say
 
Chánh pháp soi đường duyên nghiệp sáng
 
Vô thường thấu lẻ quả nhân cay
Thiền khuya lặng lẽ bên bờ giác
 
Hẹn cõi hư vô chén tạc đầy ...
THUỴ SƠN

CÕI BỤT 
Trước sau cũng phải biệt phương này 
Hai chữ đắng chua giảm lụy đày 
Níu giữ ly đời thêm mạng tủi
 
Ôm cầm cảnh tục mộng hồn say
 
Ươm tằm bao nả tơ càng nhiễu
Dưỡng kén chừng mô lụa khổ cay
Xóa rủ tâm cầu bao mãn nguyện
Mai về cõi Bụt ngát hương đầy !
Trần Ngộ (kính họa )

VẠN PHÁP DO TÂM
Nghiệp lực đưa ta đến chốn nầy
Người thì phú quý kẻ lưu đày
Tu thân dưỡng tánh mê thành ngộ
Bạt mạng buông lòng tỉnh hóa say
Ỷ lại thần linh ban sáng sủa
Mong chờ phật thánh sẽ chua cay
Vườn tâm quét hết tham sân hận
Trí tuệ bừng lên hạnh phúc đầy
Thủy Lâm Synh (CA)
Sept. 3, 2016

LẮNG TÂM
Hỏi có buồn khi biệt cõi này?
Riêng tình dẫu thỏa mắt còn cay
Ngổn ngang xót dạ màn mê đắm
Dang dở đau lòng cuộc tỉnh say
Mới thấu ta bà sa hỏa ngục
Vừa hay cực lạc khỏi lưu đày
Trăng vàng thu lắng trong vời vợi
Tâm tịnh hồi chuông lại gióng đầy.
Phan Tự Trí

TỰ ĐÀY
Khổ đến triền miên giữa chốn này
Đọa thân thụ án chẳng thôi đày
Trầm luân dạt mãi lòng chưa tỉnh
Sinh tử trôi hoài trí vẫn say
Hoa cỏ trần gian buồn vị đắng
Nghĩa tình nhân thế xót niềm cay
Tham ưu nào biết tâm là ngọc
Vốn liếng giàu sang đã trọn đầy
Lý Đức Quỳnh

GIỮ DẠ VÔ CẦU
Lão tận đông tàn ở chốn này
Tham sân hỷ nộ cõi lưu đày
Niềm thơ khắc khoải ru hồn mãi
Nỗi mực bơ phờ ủ trí say
Đắm mộng danh quyền lòng ảo não
Chìm mơ bỗng lộc ý phiền cay
Ưa chi huyễn tướng bờ nhân quả
Giữ dạ vô cầu lạc trú đầy
GM.Nguyễn Đình Diệm

BẤT LY THẾ GIAN GIÁC
Tụ ngẫm vì sao chán chốn này?
Niềm đau mãi tạo - Hóa lưu đày
Phú thơ khơi dậy nguồn vui thú
Nghiên bút dùi mài mộng thắm say
Bia rượu sa đà ghiền vị đắng
Ăn chơi trác táng ngấm men cay
Vẫn chưa chuyển hướng sang bờ giác
Lại cứ phiêu du nhặt vọng đầy ./.
Hồ Trọng Trí


CÕI TẠM
Cõi tạm trần gian khổ chốn này
Nghĩ  mình mang nặng kiếp lưu đày
Đầu đau mệt mỏi nên trì trệ
Trí lẫn lu mờ lại đắm say
Nếu lỡ ra đời mang bất hạnh
Đành cam chấp nhận nỗi niềm cay
Trấn an tĩnh tọa lòng thanh thản
Quả phúc  trời ban cũng lộc đầy !
NS Canada


NGHĨA VUN ĐẦY
Sài Thành rộng mở sống nơi này
Hạnh phúc đơm hoa chẳng đọa đầy
Bản nhạc du dương lời sảng khoái
Vần thơ thoải mái  tứ mê say
Sáng ra trà lá mừng nâng cốc
Tối đến rượu bia chuốc chén say
Vẹn nghĩa trọn tinh xây cuộc sống
Bạn bè tri kỉ mãi đong đầy
08-09--2016    - Hồ Hắc Hải


KIẾP PHÙ SINH
Sống giữa trần gian cõi tạm này
Bao phen khổ ải tựa lưu đày
Tu tâm vọng tưởng miền bờ giác
Tích đức mong lìa cõi tĩnh say
Thế sự đua chen nhiều trắc trở
Nhân sinh chìm nổi lắm chua cay
Phù sinh một kiếp xin hoàn trả
Làm phận thông reo an lạc đầy(*)
Mùa Thu Bính Thân – 2016
Tâm Trung Nguyễn văn Đắc

(*) Kiếp sau xin chớ làm người,
Làm cây thông đứng giữa trời mà reo (Ngộ Trai)

2 nhận xét:

  1. Dạo quanh Lãm Nguyệt Thi Đàn xem xướng họa Cực Lạc Đây , hồn tôi như được một áng mây ngũ sắc nâng bổng lên tận cõi tiêu dao . Thế mới biết " Văn dĩ tải đạo " ; thơ , nhất là Đường thi , khiến cho người ta gần lại với nhau , chia sẻ , chung sức đễ làm nên lạc cảnh trần gian vậy .

    Trả lờiXóa
  2. Cám ơn Anh đã ghé thăm và comment cảm nhận
    sóng bước cùng thơ thiền
    An lạc bên Anh
    Thân quý LĐM

    Trả lờiXóa

* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*