BÀI
XƯỚNG
PHONG LAN VÀ LŨ
“Bát vận đồng âm”
Có tày chi lũ bởi phong lan
Vì lửng lơ treo ở giữa giàn
Chỉ sợ sắc phai khi gió quẳng
Còn lo hương nhạt lúc mưa quàng
Biết cành sống tạm không ta thán
Rõ nhánh nương nhờ chẳng thở than
Đài các nên hoa đời ngất
ngưởng
Trên cao nhìn xuống cảnh điêu tàn
Lê Đăng Mành
BÀI
HỌA
SẮC HOÀNG LAN
Trước nhà đon đả sắc hoàng lan
Hòa quyện khuôn viên ở một giàn
Quyến rủ hương hoa lòng khó cản
Say mê dáng điệu mắt tinh quàng
Phong sương cũng đã nào ngao ngán
Trần bụi vẫn từng chẳng oán than
Phong cảnh hài hòa trông lãng mạn
Dẫu cho sóng gió tháng ngày tàn.
Liêu Đình Tự
PHONG LAN
“Bát vận đồng âm”
Nào đâu ai ngỡ một nhành lan
Ngào ngạt ngàn hương tỏa khắp giàn
Trăng vọng ao nhà hôm cá lặn
Gió mơn vườn cũ sáng mây quàng
Dù thân ăn chực quen dăm, sạn
Hay phận nằm chờ biết
cám, than
Ba cõi mình nương không cõi nạn
Tâm là đích thực chẳng hoang tàn.
Phan Tự Trí
LŨ QUA RỪNG LAN
Lan hồng rực rỡ giữa rừng lan
Neo vững lưng cây chẳng phải giàn.
Mưa dội ào rung cành tản mạn
Nước dồn xói tạo cảnh lầm than
Hoa rơi cánh nát buông đời rạn
Đất lở nhà trôi kéo nghiệp tàn.
Êm ả quê hương tràn nỗi nản
Lo sao được chứ quáng thêm quàng
Trần Như Tùng
HỒ
ĐIỆP
Hồ điệp tươi màu trước họ lan
Thanh cao, rạng rỡ, cậy chi giàn
Lưng trời tỏa sáng trùm non tản
Đỉnh núi nồng hương , thẹn quế ngàn
Đã dệt đường thơm lòng chẳng quản
Còn mang tiếng hổ miệng nào than
Tinh hoa chắt lọc từ mưa ,nắng
Gọi dậy tình yêu giữa héo tàn !
22 - 9 - 2016
Phạm Duy Lương
Hồ điệp tươi màu trước họ lan
Thanh cao, rạng rỡ, cậy chi giàn
Lưng trời tỏa sáng trùm non tản
Đỉnh núi nồng hương , thẹn quế ngàn
Đã dệt đường thơm lòng chẳng quản
Còn mang tiếng hổ miệng nào than
Tinh hoa chắt lọc từ mưa ,nắng
Gọi dậy tình yêu giữa héo tàn !
22 - 9 - 2016
Phạm Duy Lương
ENG TRÁCH CHI!
Đài các chi mô lại trách lan?
Tại eng treo chúng ở trên giàn.
Làm cho nắng đượm khi ngày rạng
Hoặc để sương loang lúc tối quàng.
Chừ lụt vì răng mà trách mắng?
Nay mưa bởi rứa cứ buồn than!
Do rừng đã trụi không ngăn đặng,
Nên lũ cuồng hung với bạo tàn.
Hoành Trần
Đài các chi mô lại trách lan?
Tại eng treo chúng ở trên giàn.
Làm cho nắng đượm khi ngày rạng
Hoặc để sương loang lúc tối quàng.
Chừ lụt vì răng mà trách mắng?
Nay mưa bởi rứa cứ buồn than!
Do rừng đã trụi không ngăn đặng,
Nên lũ cuồng hung với bạo tàn.
Hoành Trần
SEN
Cách biệt xa
vời với giống lan
Nên không sách
nhiễu chậu hay giàn
Xuất thân
khiêm nhượng từ bùn nước
Rủ sạch tanh
hôi bám vấy quàng
Thanh khiết
hương thơm làn gió thoảng
Mong manh mùa
vụ chẳng kêu than
Đời hoa hậu
duệ còn đơm hạt
Trái ấu sinh ra mới
lụi tàn.
Trung Thu Bính Thân
– 2016
Tâm Trung Nguyễn văn Đắc
DẠ LAN
“Bát vận đồng âm”
Họ bảo em là giống dạ lan
Cần treo chệch hướng ở biên giàn
Chờ đêm điểm xuyết làn sương thoảng
Đợi xẩm pha màu sợi nắng loang
Có dạo tay chơi từng phá sản
Đôi lần kẻ khoái cũng lầm than
Phong ba lắm lúc thân lưu lạc
Bão táp nhiều khi cánh rã tàn
Thủy Lâm Synh (CA)
Sept. 23, 2016
Họ bảo em là giống dạ lan
Cần treo chệch hướng ở biên giàn
Chờ đêm điểm xuyết làn sương thoảng
Đợi xẩm pha màu sợi nắng loang
Có dạo tay chơi từng phá sản
Đôi lần kẻ khoái cũng lầm than
Phong ba lắm lúc thân lưu lạc
Bão táp nhiều khi cánh rã tàn
Thủy Lâm Synh (CA)
Sept. 23, 2016
HỒN XƯA...
“Họa bốn vần- Bát vận đồng
âm”
Mỏng manh yếu đuối tựa nhành lan
Lạc lõng, chơi vơi giữa gió ngàn
Ngưng Bích... trăng gầy mây tản mạn
Châu Thai...gác lạnh mộng xiên quàng
Thời gian còn đọng lòng ngao ngán
Năm tháng chưa phai sắc úa tàn
Nàng Thúy ngậm ngùi trông cánh nhạn
Tiền Đường vang vọng tiếng sầu than
!
Thy Lệ Trang
LAN VŨ NỮ
“Bát vận đồng âm”
Phất phới
nghê thường,tuyệt,vũ lan
Hồn riêng
cốt cách,dẫu chung giàn
Mưa dầm
lặng lẽ chờ mai sáng
Nắng dãi
đềm êm đợi tối quàng
Tỏa sắc
ngào hương ngời khách vãng
Quên thân
hiến phận bặt lời than
Vẫn
thường hôm sớm vui bầu bạn
Nhựa thắm
gìn xanh để muộn tàn
Lý Đức Quỳnh
CHÓNG
TÀN
Nhà nghèo đâu dám mộng chơi lan ?
Bạc tốn, tiền hao thiết lập giàn
Tưới nước, vô phân, công há quản ?
Chọn cành, tỉa nhánh, sức nào quàng
Thôi thì bỏ cuộc vì ngao ngán
Đành phải dứt tình chẳng oán than
Nghỉ lại cho cùng rồi phát chán
Hoa dù đẹp mấy cũng mau tàn
Thục Nguyên
LAN
RỪNG
Ai đã từng mê góp nhặt lan
Băng rừng ,vượt suối chẳng hề than
Cội ưa khoáng đãng dầm sương nắng
Mầm chuộng mênh mông dãi gió quàng
Chót vót trên cao đành bỏ thẳng
Quẩn quanh dưới thấp lấy chưng giàn
Gập nơi mát mẻ hoa đâu nản
Chỉ sợ nóng thiêu rễ héo tàn
Thanh Hoà
LAN LŨ LỜ LỜ
Lũ xuống nhìn lên lại gặp lan
Bây giờ suồng sã gió lay giàn
Nâng niu cánh thắm bùn tràn ngập
Ôm ấp cành xinh nước phủ quàng
Cái đẹp lá hoa tơi tả oán
Niềm yêu cây cỏ xác xơ than
Thiên tai mưa lụt đầm đìa lệ
Khóc cảnh tang thương nụ héo tàn
Nha Trang,26.09.2016
Võ Sĩ Quý
GIÀN BẦU MUỘN MÀNG
Trời vừa
trở lạnh đọt còn lan
Vài trái
loe hoe trẩy góc giàn
Ong bướm
bay về châm nhị lẵng
Cọng bầu
vươn sải xoắn dây quàng
Thu sang
mưa bụi thật u ám
Quả gục
thân èo chỉ biết than
Chậm mất
rồi heo may lãng đãng
Lá vàng
rơi rụng cánh hoa tàn !
NSCANADA