THÔI TA GIÃ PHỐ TÌM QUÊ,THỎNG TAY BUÔNG BỎ NHIÊU KHÊ LỤY PHIỀN.THÀ VỀ GỐI GIẤC CÔ MIÊN ,TIÊU DAO ĐÙA GIỠN CÕI MIỀN NGUYÊN SƠ!CÁM ƠN CÁC BẠN GHÉ THĂM VÀ GHI CẢM NHẬN!

Thứ Tư, 1 tháng 7, 2015

LANG BẠT-Lý Đức Quỳnh và Thi Hữu!




LANG BẠT
Thơ Mời Họa
Đường thơm lượn sóng nét phiêu tình
Vạt tóc tung trời gió lãng linh
Mắt cứa vào đau từng mộng choáng
Môi quày đến xót những mơ thinh
Sương nhòa nhạt phủ tàn nguyên ảnh
Nắng phạc phờ rơi đuối dặm trình
Sa mạc ngây ngô trò cút bắt
Loanh quanh rượt đuổi phía không mình !
Lý Đức Quỳnh
BÀI HỌA
HOÀI HƯƠNG
Một ánh hoàng hôn cũng gợi tình
Quê nghèo dẫu nhuộm nét điêu linh
Chiều loang trước ngõ màu vàng úa
Dáng đổ bên thềm mẹ lặng thinh
Mộng cũ vời xa niềm ái mộ
Lòng xưa trĩu nặng bước đăng trình
Hoài hương chạnh gót chân phiêu lãng
Ngoảnh lại buồn dâng cả bóng mình.
Nguyễn Gia Khanh
VÔ TƯ!
Quá đỗi khát khao những cuộc tình
Nên đời trôi tuột chốn phiêu linh
Muốn trong tâm cảnh không chao động
Thì giữa giang hồ phải lặng thinh
Cao nhã ung dung khi ẩn dật
An nhiên thư thái lúc đăng trình
Chẳng hề phiền lụy chi thương ghét
Thì thỏng tay đi dạo với mình
Lê Đăng Mành
TIÊU DAO
(Bát âm)
Bốn bể nồng giao một chữ tình
Thơ lòng xướng họa giữa niềm linh
Triền miên hảo ý thiền căn định
Lãng đãng tú lời quãng đại thinh
Hạc nội kim bằng thân mến kỉnh
Ngàn mây tiên tử sẻ san trình
Ta bà vẫn giữ lòng đoan chính
Tự tại an nhiên ổn dạ mình
DIỆP KIẾM ANH
MỘT BÓNG HÌNH
Một mảnh trăng thơ một mảnh tình
Ta về gợi nhớ - thuở điêu linh
Người đi để lại lòng thương cảm
Ai nỡ quên vì tiếng nính thinh
Cách trở ngâm câu thơ thượng lộ
Xa xôi rót chén buổi đăng trình
Ba mươi năm lẻ - vào trong mộng
Mình vẫn ngoái lui với một mình 
Lê Viên Ngọc
THĂM CỐ ĐÔ-TỰ NHẮC MÌNH
Non nước lòng ai chẳng nặng tình
Ngàn năm dáng Tổ vẫn uy linh
Anh hùng thuở trước còn vang tiếng
Hào kiệt bây giờ há nín thinh !
Cổ tự Hoa Lư ngời Bái Đính
Tân am Bích Động rạng Vân Trình
Chuông ngân nhắc nhở sao cho xứng
Bởi hiển tiền nhân mới có mình !
PhanTự Trí
ĐI TÌM KHOÁI ĐÍCH
Thế gian hiếm chỗ hợp duyên tình
Đi khắp nơi nơi theo dấu linh.
Gót dẫm chông gai đâu dễ nản
Tay quơ bùn đất cũng làm thinh.
Không thèm đếm xỉa bền gia cảnh
Chẳng chịu lỏng lơi đọng cước trình.
Để kiếm cái mà kêu khoái đích
Có khi mình lại đuổi theo mình.
Trần Như Tùng

2 nhận xét:

  1. Xin chân thành cảm ơn anh Lê Đăng Mành và các thi huynh tỷ đã họa cùng Quỳnh.Cho phép Quỳnh được mang về blog để đăng tải và lưu giữ.Trân kính,Lý Đức Quỳnh !

    Trả lờiXóa
  2. Cám ơn tác giả LÝ ĐỨC QUỲNH ghé thăm
    Thân chúc bình yên,Thân quý LĐM

    Trả lờiXóa

* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*