THÔI TA GIÃ PHỐ TÌM QUÊ,THỎNG TAY BUÔNG BỎ NHIÊU KHÊ LỤY PHIỀN.THÀ VỀ GỐI GIẤC CÔ MIÊN ,TIÊU DAO ĐÙA GIỠN CÕI MIỀN NGUYÊN SƠ!CÁM ƠN CÁC BẠN GHÉ THĂM VÀ GHI CẢM NHẬN!

Thứ Năm, 2 tháng 1, 2020

TỜ LỊCH CŨ


TỜ LỊCH CŨ
Đêm cuối năm thằn lằn ngồi chắt lưỡi
Tiếc tàn đông nụ rét đứng cầm hơi
Tờ lịch cũ vùng vằng đang hấp hối
Đợi gỡ về nằm kết xó nghỉ ngơi
Cùng bè bạn xâu thành tờ dĩ vãng
Tìm đau thương khi xáo cũng bồi hồi

Tháng năm cũ về dựng bia ký ức
Cổ tích- thời gian sẽ hóa nên lời
Giữa vô cùng mây nước rong vô tận
Người hữu hạn bên hoa cỏ tàn phai
Tờ lịch mãn phần để thành năm ngoái
Ngày tháng vô tình nhớ mãi khôn nguôi .

Trong sâu thẳm ai cũng từng đau đớn
Cố ngoi lên vẫy đôi chữ u buồn
Vần tê tái mọc mầm thơ an lạc
Nên lịch cũ gói hoài mớ yêu thương
Như Thị
CẢM TÁC
Cảm tác bài TỜ LICH CŨ của Như Thị Lê Đăng Mành.
TỜ LỊCH CŨ
Thằn lằn chắc lưỡi cuối năm,
Tàn đông nụ rét đứng cầm hơi sương.
Vùng vằng tờ lịch trên tường,
Nửa đi nửa ở sầu vương người nhìn.

Tháng ngày theo lịch đinh ninh,
Xâu thành dĩ vãng lặng thinh xó nhà.
Vui tươi sầu thảm đều qua,
Bồi hồi ký ức nhạt nhòa tháng năm.

Vô cùng mây nước lặng câm,
Im như tờ lịch âm thầm xé đi.
Đời người nào có khác chi,
Vô thường phút chốc kể gì thời gian.

Tận cùng sâu thẳm tâm can,
Nhớ hoài năm tháng an nhàn quê xa.
Lịch xưa theo gió phai nhòa,
Yêu thương còn đó người xa khó về.

Bên trời gió Tết tái tê !
Đỗ Chiêu Đức-12-31-2019
BÀI HỌA
NÀNG XUÂN MỚI
Đông sắp tàn ước mơ nàng Xuân tới
Dòng Xuân mộng niềm tin chẳng xì hơi…
Đường chân lý rạng ngời Xuân phấn khởi
Cảnh Xuân tình sáng tỏ những cơ ngơi
Nàng Xuân cười mến chúc đời thay đổi
Những ước mơ thắm nở Xuân khứ hồi

Đường tự do sáng ngời Xuân vạn lối
Trời hy vọng nàng Xuân sẽ thắm lời
Đức công bình nàng Xuân trao lẽ phải
Dòng thời sự quay cuồng Xuân chẳng phai
Tờ lịch cuối đã rơi Xuân còn mãi
Với niềm tin Xuân tô thắm nào nguôi

Dù bão tố nàng Xuân không sầu muộn
Vẩn nở Xuân sáng tỏ chẳng u buồn
Đêm trừ tịch Ta - Xuân cùng ước muốn
Xuân chan hòa thắm nở đóa tình thương…
Đức Hạnh – 30 12 2019
SẼ NGUÔI NGOAI
Ngày lại ngày còn lo nên tặt lưỡi
Sở xoay hoài vẫn chỉ đủ vừa hơi
Nhiều lúc mệt nhoài tiêu tan sức lực
Mưốn rủ buông và thèm được xả ngơi

Thi thoảng tìm quên trong thơ với nhạc
Lời kinh đêm mờ mịt kiếp luân hồi
Tiếng chuông réo tình yêu về bến đổ
Để nhịp tim thay nốt nhạc không lời

Đắm chìm trong tiềm thức mênh mông tận
Giây phút chạnh lòng nhan sắc dần phai
Thời khắc cuối cùng cũng dần xa khuất
Và dạ lòng rồi khắc sẽ nguôi ngoai

Đời quay mặt khi kiếp người mê đắm
Nỗi hân hoan khép lại mớ u hoài
Ngày đen tối sẽ quen dần xanh thắm
Và bể khổ chở giùm nhũng sầu thương
PHƯỢNG HỒNG
Ảnh Mai Đủ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*