THÔI TA GIÃ PHỐ TÌM QUÊ,THỎNG TAY BUÔNG BỎ NHIÊU KHÊ LỤY PHIỀN.THÀ VỀ GỐI GIẤC CÔ MIÊN ,TIÊU DAO ĐÙA GIỠN CÕI MIỀN NGUYÊN SƠ!CÁM ƠN CÁC BẠN GHÉ THĂM VÀ GHI CẢM NHẬN!

Thứ Sáu, 26 tháng 7, 2019

ĐÊM Ở PHI TRƯỜNG


ĐÊM Ở PHI TRƯỜNG
Đêm nay nghỉ ở phi trường
Đời hun hút mộng, đêm suông bóng đời.
Nửa khuya nghe bước ngược xuôi
Đi-về vạn nẻo buồn vui muôn trùng.

Nỗi niềm riêng, cảnh tình chung
Con tàu đã lỡ chuyến cùng nước mây.
Đời khuya, quá nửa khuya nay,
Hình nầy với bóng, ta nầy với đêm.

Ngoài kia sương khói trăm miền
Trăng nghiêng bóng xuống cánh chim giang hồ.
Thế rồi, đời vẫn tung hô,
Thế rồi, ta vẫn lên bờ về xuôi.

Thế rồi, và thế rồi thôi !
Cung đàn còn nhịp, thơ đời còn hương.
Nếu không đếm bước tha phương
Thì đâu cảm nỗi vui buồn thế nhân !
Atlanta, tháng 7. 2019.
MẶC PHƯƠNG TỬ.

HÒA TAN


HÒA TAN 
Nghe đâu đó trên đôi vai xuôi ngược
Quảy gánh đời trang huyền sử kinh thi
Xoay vòng quanh giữa hai vầng nhật nguyệt
Của kiếp người cuộc hội tụ phân ly

Và như thế dặm trường xa nối tiếp
Khiến con người quên hơi thở một khi
Thành địa chấn cả không gian chấn động
Tiếng khóc cười thoáng tựa cánh chim di

Khi dừng lại và lắng nghe từng bước
Sỏi đá bừng sáng dậy một hồn thơ
Nơi thác ghềnh tận suối nguồn nẻo ý
Cuộc sinh tồn qua trải nghiệm tâm tư

Cũng cát bụi mang thân vào sự sống
Hãy hoà tan cùng biển rộng thái hư
Như con sóng uốn mình trước lúc rã
Tan loãng dòng bản ngã tận vô dư
Tuệ Minh-July 25, 2019

Thứ Ba, 23 tháng 7, 2019

ĐÔI NÉT VỀ CHÂU THẠCH


ĐÔI NÉT VỀ
CHÂU THẠCH - TRƯƠNG VĂN TRẠN

Zulu DC
Trước khi về Việt Nam, tôi có vài tin nhắn hẹn gặp, Đọc đến lời nhắn của Trương Văn Trạn tôi thấy nực, nó như mệnh lệnh. "Zulu DC phải ghé Đà Nẵng ..... " Thì ra một hình thức mắng yêu, tôi cười thầm, Giữa chúng tôi, ngoài đời chưa hề biết, chưa hề gặp nhau. Qua trang Facebook lại đụng hàng, đụng rất nặng, đụng đến một giai nhân, một nàng thơ, một sơn nữ của Trạn, một mỹ nhân ngư - Trong tâm tưởng - của tôi. Hấp lực giữa nghệ sĩ và vẻ đẹp mãnh liệt hơn sức hút của địa cầu. Tôi nhận ra điều nầy ở Châu Thạch (CT), và có lẻ anh chàng cũng nhìn tôi như thế.
Khi đọc lại lời nhắn của Châu Thạch, tự nhiên tôi thấy gần gủi, thân thiện giống như chúng tôi đã quen nhau từ lâu. Đó là bí quyết, hay chính xác hơn là nghệ thuật trong giao tiếp, nghệ thuật này được Châu Thạch khai thác triệt để trong những bài viết bàn về văn thơ mà chúng ta thường gặp.
Biết là biết vậy thôi, tôi vẫn nôn nao gặp mặt để đối chiếu nhận thức của mình với con người thật Châu Thạch ngoài đời khác nhau như thế nào.
Điểm hẹn là một khách sạn nhìn ra biển trên đường Nguyễn Tất Thành, Đà Nẵng. Buổi sáng tôi dậy sớm, trời xanh, núi xanh, biển xanh, lòng tôi xanh. Gió chỉ đủ mơn man tà áo, chỉ đủ lay động những sợi tóc mai. Tiên Sa mù tăm trong hồi ức, tôi thèm một cánh chim hải âu, thèm như thèm kỹ niệm. Ở đó tôi đã thức với đêm Hoàng Sa.
Thế rồi BL, VNT, NKP, CM và Châu Thạch xuất hiện. Gặp nhau, tôi quên những câu xả giao, quên luôn những gì đinh nói. Chuyện trên trời, dưới đất, chuyện đâu đâu. Tuyệt nhiên không ai hỏi ai về nhân thân, gia đình, chúng tôi không bàn luận thơ văn, Các bạn Đà Nẵng đánh dấu ngày gặp gỡ bằng tấm lòng của phố, bằng hình ảnh của chính các bạn. Trong tư cách là con dân Đà Nẵng, trong ẩn tàng dáng dấp của các tầng lớp sĩ phu xưa. Đà nẵng vẫn là địa linh nuôi dưỡng những con người lành, có ý thức về quê hương, dân tộc. Thành phố cho tôi niềm tin vào tương lai.
Châu Thạch - Dáng dấp, cung cách của CT theo tôi là một nhà giáo, thế mà anh ta chuyên viết phê bình văn học, thỉnh thoảng làm thơ, thơ anh có bài phổ thành nhạc. Đặc biệt, những comments của anh là những vần thơ dí dõm, theo sát chủ đề và có khi độ lương ca ngợi thật lòng về một người nào, một cảnh vật hay một sự kiện. Thơ anh viết dễ dàng, chữ nghĩa chân chất, không trau chuốt, không làm dáng, có khi thơ như nói.
Châu Thạch có khuôn mặt phúc hậu, nụ cười hiền. Nhưng trên vầng trán và trong ánh mắt, thấp thoáng nét ưu tư được che dấu bằng những nụ cười đã trải qua nhiều
mưa nắng. Hình ảnh ấy làm cho CT một chút duyên, chút duyên ngầm, nên khi anh quan sát hay nhận xét ai, người ấy thường không nhận ra. Thật may, nếu CT là thầy dạy học thì chắc nhiều con tim học trò lao đao. Với những bài tán thơ, CT làm cho giới thi nhân, văn nghệ sĩ nhận chân được chính mình, tự đánh giá, tự sắp xếp vị trí mình trong mênh mông của thời đại chữ nghĩa như núi rừng, như sóng nước đại dương nhấp nhô. Sứ mạng của người viết phê bình là trực tiếp, hay gian tiếp chỉ cho tác giả điểm đứng trong văn học, để họ định hướng đi cho tương lai.
Phần nhiều những bài viết của CT thiếu vắng nhận thức, nhưng đầy ắp cảm xúc. Sự am tường về ngôn ngữ, về cuộc sống, tâm lý người sáng tác và người đọc, CT làm cho tác giả hiểu thêm tác phẩm của mình, làm cho tác phẩm gần với người đọc, làm cho người đọc thấy được từng góc khuất. Từ đó nghệ thuật được thăng hoa, và CT luôn luôn đánh giá tác phẩm theo chiều hướng tốt đẹp ấy.
Theo sát những bài viết, Châu Thạch đích thị là một lữ hành không mỏi mệt trong chốn văn chương. Với bút pháp bình dị, chân thật, nhưng là thứ bút lực vững vàng, chững chạc, điêu luyện của giới cao thủ võ lâm, điểm đúng huyệt và chém thì chém “treo ngành”.
Viết về Châu Thạch, tôi tưởng tượng anh ta là một lão ngoan đồng, trên vai gùi một tay nãi sách báo, lang thang đó đây. Trên những nẽo đường đất nước, thi thoảng thấy phong cảnh hữu tình, gặp giai nhân, hoa đẹp ….. Là y như men rượu, như cần sa, ma túy làm say đắm hồn anh. Phong cảnh hữu tình có thể là một bài thơ, như sương mai trên vệ cỏ. Giai nhân là những dáng hình có thật trên Facebook, từ cơn mơ bước ra cuộc đời. Hoa đẹp như những ý lạ khơi nguồn cho CT làm thơ, nuôi nấng hồn anh, an ủi, vỗ về anh trong những lúc mà sự cô đơn choáng ngộp đời sống. Có lẻ viết phê bình là để CT tự giải tõa bớt đam mê và lòng ham muốn nghệ thuật của anh.
Trong một xã hội đã mất đi dấu vết của những chuẩn mực về Đạo lý, mọi sinh hoạt trở nên hỗn độn, mọi giá trị không còn giá trị thực, thì những bài tán văn thơ của Châu Thạch có giá trị như một sự sắp xếp tương đối nào đó, cho một trật tự mà sau nầy những người nối tiếp sẽ dễ dàng hơn trong phê bình và nhận định của họ.
Là người lớn lên từ trang sách và xông xáo vào cuộc đời bằng một màn hình nhỏ, CT đã quá quen thuộc với màu giấy, mùi mực. Những suy nghĩ và diễn tả của anh cứ vướng vất theo bàn tay lật từng trang hơn là cái nhắp chuột, với ngón tay trõ tra quét trên màn hình, thời đại @ đòi hỏi người viết sao cho phù hợp với tâm lý người đọc, khi giờ giấc con người càng lúc càng ít đi, nhịp điệu càng gấp gáp, hối hả hơn xưa.
Tiếc, một bài viết đã mất đi những cảm xúc ban đầu, ngồi viết lại, tôi gắng gượng, chắc là có nhiều thiếu sót. Mong quý vị thông cảm.
Zulu DC-5 JUNE 2018

Thứ Hai, 15 tháng 7, 2019

VẦN THƠ TIỄN BIỆT



DÂNG NÉN TÂM HƯƠNG
“Kính viếng hương Linh Anh Hồ Minh Cảnh”
Được tin Anh thuận thế vô thường
Cưỡi hạc bay rồi đến ngoại phương*
Bịn rịn VƯỜN HOA**hằng tiếc nuối
Ngậm ngùi Thi Hữu mãi yêu thương
Tình thơ tha thiết vần nhung nhớ
Nghĩa bút bàng hoàng chữ vấn vương
Thần thức thong dong miền tịnh độ
Đưa người kính phụng nén tâm hương
Lê Đăng Mành kính vọng bái 
*Chống gậy rong chơi chừ phương ngoại phương. (Tuệ Trung Thượng Sĩ)
** VƯỜN HOA THƠ DUYÊN
BÀI HỌA
KÍNH TIỄN ĐƯA NGƯỜI
Vừa biết tin anh biệt chốn thường
Đưa hồn nhập lạc tới muôn phương
Gia đình xé dạ bao đau đớn
Bè bạn dứt lòng vạn mến thương
Ý nhạc trao tình chưa dễ đứt
Vần thơ giao cảm vẫn còn vương
Tiêu diêu cõi tịnh xin an nghỉ
Kính tiễn đưa người một nén hương.
Phan Tự Trí – 15/7/2019
NGÁT THIÊN HƯƠNG
Được tin Anh nhập thể cõi chân thường
Mây trắng đưa về cực lạc phương
Biệt tiễn vườn xưa nhiều bạn tiếc
Chia lìa bến cũ lắm người thương
Đôi tay mở giữ niềm mong đợi
Ánh mắt khép gìn nỗi luyến vương
Cánh hạc muôn trùng bay chấp chới
Phương trời tự tại ngát thiên hương.
Lý Đức Quỳnh
VẦN THƠ ĐƯA TIỄN
(Kính viếng hương Linh huynh Hồ Minh Cảnh)
Minh Cảnh ra đi… qúa bất thường
Bao người xúc động khắp muôn phương!
Vợ con nuối tiếc buồn tê tái
Thân hữu ngậm ngùi hoài cảm thương
Xướng họa Đường thi huynh để lại
Gởi trao dăm vận đệ còn vương.
Vần thơ đưa tiễn nguyện cầu bạn
Với tấm lòng thành dâng nén hương.

Ng
ô Văn Giai
TIỄN BIỆT
Giã biệt trần gian chốn cõi thường
Anh rời bạn khóc khắp muôn phương
“ Thơ duyên “ sắc hạ dâng sầu tiếc
Hoạ phú sương chiều dậy luyến thương
Bút vẫy mi nhoà lòng quặn thắt
Lời cài lệ đẫm dạ buồn vương
“Vườn hoa “khuất bóng Minh Hồ chủ
Ánh Nguyệt rơi tràn quyện khói hương
Minh Thuý-7/13/2019
THẮP NÉN HƯƠNG XA
Kính điếu Thi sĩ MINH HỒ
quá vãng ngày 13 -7 - 2019.
Thành thật chia buồn với MINH HỒ ĐÀO .
Thôi rồi tất cả đã không thường
Minh Cảnh Hồ em hỡi biệt phương
Mới một năm hoa thơ Pháp Mỹ
Mà vài tháng bệnh lý bi thương
Vườn duyên hạnh ngộ vui thi cảm
Dặm nhớ Đào buồn rũ tóc vương
Chị gởi về xa lời tiễn biệt
Bao nhiêu vần điệu cuộn trầm hương...
Hawthorne  15 - 7 - 2019
CAO MỴ NHÂN
KÍNH PHÂN ƯU
Sinh ly tử biệt, lẽ đời thường
Bạn hữu sầu bi khắp bốn phương
Trang chũ đi xa, bao tiếc nhớ
Vườn thơ ở lại, lắm buồn thương
Lời hay ý đẹp, còn luôn giử
Nghĩa cũ, tình xưa, vẫn mãi vương
Thành kính phân ưu và nguyện chúc
Anh linh phiêu bạt chốn ngàn hương.
Thanh Trương
SQ chân thành phân ưu cùng hiền muội MHĐ và cũng xin góp bài thơ tiển biệt đến hiền đệ HỒ MINH CẢNH  cầu mong linh hồn đệ về bên cửa Phật được an nhàn
TIỂN BIỆT HIỀN ĐỆ HỒ MINH CẢNH
Đời là lẽ sống rất vô thường
Hồ đệ giờ đây cách biệt phương
Để lại bao nhiêu buồn kẻ nhớ
Và còn mấy vạn cảm người thương
Thơ Duyên giao kết lời chưa cạn
Bút mực gieo tình ý vẫn vương
Cõi Phật mong em vào cõi tịnh
Chân thành kính bái nén trầm hương
Songquang-20190714
MT xin góp chung vào trang Thơ Tiễn Biệt bài tặng đến chị Minh Đào
CUNG LÌA
Nơi này lặng lẽ một mình ta
Nước mắt chưa vơi đọng nhạt nhoà
Kẻ ở dương trần còn lạnh lẽo
Người rời thế tục khuất ngàn xa
Cung lìa bóng hạ sầu thi phú
Lối rẽ đêm sương buốt cảnh nhà
Khúc nhạc anh thường say luyện hát
Cô phòng vọng lại tiếng buồn ca
Minh Thuý
TIẾC THƯƠNG HỒ MINH CẢNH
Thương ai cùng sắc áo màu cờ (*)
Cũng mộng sông hồ với biển xa
Viễn xứ trở thành người nghệ sĩ
Vườn Thơ từ đó gặp Duyên mơ.

Thơ anh dễ mến khắp thi đàn
Với vợ hiền thành cặp tiếng vang
Bài xuớng vừa rao, hiền phụ họa
Hồ Minh Đào chẳng hổ trần gian

Minh Cảnh đâu rồi, đáng tiếc ơi !
Anh đi thong thả, bỏ  người đời
Về miền Viên Miễn..., nơi xa thẳm
Yên ổn, An Bình, Cực Lạc thôi...
Paris,  14/7/ 2019
TRỊNH CƠ kính bái

(*) Anh Cảnh vốn là 1 cựu Hải quân, như TC
BÀI HỌA
TIỄN BIỆT ANH
Sinh tử đời qua vẹn sắc cờ
Lúc gần giữ thắm đến khi xa
Con ong rót mật hồn thi sĩ
Vút giữa hương lừng ủ dậy mơ

Góp mặt Vườn Duyên tấu khúc đàn
Cung hòa tri kỷ phối âm vang
Cùng soi ánh nguyệt đồng tâm sáng
Thấy nẻo đi về khổ thế gian

Giọt lệ thâm tình nức nở ơi
Hợp tan mây khói biệt ly đời
Tây Phương,dẫu biết trời miên viễn
Lưu luyến đưa Người luyến mãi thôi !
Lý Đức Quỳnh
LỜI CHIA BUỒN
Chị Minh Hồ Đào quý mến,
Như Thu vô cùng xúc động khi hay tin buồn. Nguyện cầu hương linh anh Hồ Minh Cảnh được bình an.
Thành kính phân ưu cùng chị và các cháu.
Như Thu
Xin thành kính chia  buồn với chị Minh Hồ Đào và tang quyến. Nguyện hương linh anh Minh Hồ sớm về cõi vĩnh hằng .
Hthuy
Sông Thu vô cùng thương tiếc khi hay tin anh Minh Hồ đã từ trần và cũng rất xúc động khi đọc những dòng thư chị Minh Hồ Đào viết cho Minh Thúy trong thời gian anh Minh Hồ nằm bệnh viện.
Sông Thu xin được chia sẻ cùng nhà thơ Minh Hồ Đào trước nỗi đau buồn, mất mát to lớn này và mong rằng chị giữ được sức khỏe và nghị lực để vượt qua giai đoạn khó khăn hiện nay. Mong ơn trên phù hộ cho chị và gia quyến.

Xin thành kính phân ưu cùng nhà thơ Minh Hồ Đào và toàn gia quyến. Cầu chúc hương linh nhà thơ Minh Hồ sớm siêu thoát, an vui nơi cõi vĩnh hằng
Sông Thu



















Ảnh Chị MĐ chăm sóc Anh Hồ Minh Cảnh
(ảnh Minh Thúy gởi)

Chủ Nhật, 14 tháng 7, 2019

TRỤI MẦM HOA HẠ


THƠ XƯỚNG HỌA
Như Thị & Thi Hữu

TRỤI MẦM HOA HẠ
Hạ lùa hoa cạn nét đài trang
Cũng bởi cơn Lào đập ngổn ngang
Nhớ buổi tan trường sân ảm đạm
Cảm khi di tản cổng điêu tàn*
Đeo hoài kỷ niệm buồn tâm khảm
Cõng mãi niềm riêng tủi dặm ngàn
Trụi nhánh cây già chằm não nuột
Thương mầm trồi giữa lúc lầm than
Như Thi
*Năm 1972 các trường ở Quảng Trị khép cổng
kể từ đây
BÀI HỌA
PHIẾM LUẬN
Vãn mùa,nắng hạ vẫn trang trang
Bức sốt cảnh tình lắm trái ngang?
Đạo lý nhiễu nhương nhầu cội ruỗng
Luân thường băng hoại nẫu hoa tàn!
Thương đời dầu dãi qua sương nắng
Tiếc phận chiến chinh trải thác ngàn
Lại nhũng quan tham tranh ghế mục
Ngày dài não nuột tiếng kêu than?!
13-7-2019-Nguyễn Huy Khôi
CÁNH HOA GIỮA BÃO
Mới nở em chào tính điểm trang
Đâu ngờ cơn bão ập tràn ngang
Xót thương đặt xuống cành chưa héo
Tiếc nuối nâng lên cánh đã tàn
Mới đó công nâng từ vạn thuở
Mà nay của đỡ giữa muôn ngàn
Thả từng kỷ niệm vào giông tố
Dạ chát khô dòng bởi khóc than.
Phan Tự Trí – 13/7/2019
HÈ KHƠI KỶ NIỆM
Chiến trận tung hoành tỏ những trang
Hè khơi kỷ niệm vẫn chưa tàn
Ngôi trường khép cổng, hờn bom đạn *
Các bạn rời quê, nghĩ biển ngàn
Cảnh vật muôn nhà thêm nỗi oán
Dân mình cuộc sống trỗi lời than
Bao người vĩnh biệt..lòng ngao ngán
Pháo nổ vô tình lại rẽ ngang…
Đức Hạnh-13 07 2019
VỀ CHỐN CŨ
Hẹn lòng thăm hỏi chốn gia trang
Thơ thẩn hạ nồng nắng chói ngang
Tìm bóng đa xưa chưa rữa mục
Kiếm vườn thân cũ sớm hoang tàn
Một phần xóm bản rời khe suối
Toàn cảnh làng thôn biệt núi ngàn
Mầu biếc lúa non chen cỏ dại
Người về se thắt nỗi buồn than ...
Hawthorne  12 - 7 - 2019
CAO MỴ NHÂN
QUÊ YÊN BÌNH
Giản dị nâu sòng nét cổ trang
Yên bình sớm tối chuyến đò ngang
Bên sông rực rỡ vầng dương sáng
Cuối bãi đềm êm ánh nguyệt tàn
Lướt gió hải âu vờn sóng biển
Lùa mây chim én lộng phương ngàn
Bỗng dưng cơn bão đời quy hoạch
Khắp nẻo oan hồn dậy tiếng than.
Lý Đức Quỳnh
NHÌN TẤM ẢNH XA XƯA
Chiến tranh đổ nát cảnh trường trang
Mùa hạ niềm khơi ảnh tạ tàn...
Nhìn thấu thời gian hờn vạn dặm
Xa lưu kỷ niệm đến sông ngàn
Sao dời ngắm lại càng chua xót
Vật đổi ghi trì lại luyến than
Nuối tiếc cổng, tường loang vết vỡ
Xem hình hoài tới kẻ tà ngang.
Đặng Xuân Linh
HỠI MÂY VÀ GIÓ
Xa cách nhau rồi, biếng điểm trang
Đường đời chung lối bỗng chia ngang
Tình còn nồng đậm đành dang dở
Dạ vẫn săt son chịu héo tàn
Hỡi áng mây bay về biển rộng
Và làn gió thổi đến non ngàn
Hãy đưa ta tới nơi chàng ở
Dẫu lắm nhọc nhằn chẳng thở than.
Sông Thu
ĐỌC THƠ CŨ NHỚ HẠ XƯA
Lật chồng thơ cũ đọc vài trang
Tìm bóng xa xưa cách dậm ngàn
Vẫn tiếc một thời qua bến dọc
Nào quên cái thuở đợi đò ngang
Người đi đau buốt vùi thương nhớ
Kẻ ở ngậm ngùi giấu thở than
Giờ mãi chưa nguôi mùa hạ trước
Hương tình ve,phượng chửa phai tàn
Songquang-20190713
CHIẾN & TRƯỜNG
Bây giờ phố Quảng đã khang trang
Ngày ấy đạn cày nát dọc ngang.
Trường học tan tành trò ấm ức
Giáo viên tơi tả cảnh hoang tàn.
Đau thương vong phận sầu xuyên núi
Dốt nát suy tâm hận ngút ngàn.
Thua được chiến tranh đời gánh chịu
Ghế bàn xạm mãi vệt tro than .
Trần Như Tùng
CÒN ĐÂU?
Ngôi trường loang lổ hết khang trang
Xúc động dâng trào cảnh trái ngang
Cột ngã chênh vênh lòng mỏi mệt
Tường xiêu mục ruỗng chốn hoang tàn
Thương trò lắm buổi xa đèn sách
Tội kẻ nhiều phen dấn đại ngàn
Một thoáng bùi ngùi bao cám cảnh!
Thôi đành quay bước chẳng lời than!
Như Thu
ĐƯỜNG VỀ QUÊ CŨ
Đường về quê cũ chưa tân trang,​
Con lạch đầu làng nước chảy ngang.​
Cầu khỉ càng ngày càng lắt lẻo.​
Sân đình mỗi lúc mỗi hoang tàn.​
Thôn đồng nắng sớm chao hương nội,​
Xóm núi sương chiều lộng gió ngàn.​
Mùa gặt đêm trăng.... bao kỷ niệm,​
Tha phương nghĩ đến lệ buồn than.​
Nguyễn Thị Mỹ Ngọc.​-July 13/2019.​
NGƯỜI  VỀ
Đêm tối neo thuyền bến lặng trang
Sông dài soi bóng chiếc cầu ngang.
Lờ mờ sương xuống đồng mông quạnh
Lấp lánh sao sa nguyệt úa tàn.
Trong gió phất phơ tà áo khách
Trên không oang oác cánh chim ngàn.
Người về lặng lẽ nào ai biết
Dưới cỏ rầu rầu tiếng dế than.
Mailoc-7-13-19
GIÓ LÀO
Đà Nẵng vườn hoa kiểng điểm trang
Hạ Lào nóng rát héo cây ngang
Nghỉ Hè rám mặt sân trường vắng
Tắm biển đen da nắng lửa tàn
Gió chướng nhanh chân nai núp núi
Mưa Ngâu sải cánh điểu bay ngàn
Nông dân hạn hán nghèo lo lắng
Thầy thợ không lương đói thở than
Mai Xuân Thanh-Ngày 13/07/2019
LŨ CON HOANG
Quảng trị lúc này đã đóng trang,
Tựa như thiếu nữ vội sang ngang,
Để vườn xơ xác nhìn hiu quạnh..
Bỏ ruộng hoang vu ngó úa tàn,,
Thành lủ luu đày nơi xứ lạ.
Giống bầy du mục chốn xa ngàn,
Hướng về quê mẹ bao đau xót,
Ngậm đắng nuốt cay nén chẳng than.
Hoành Trần-14/7/19
Lúc này:là lúc 1972
LỬA HẠ
Lửa nào đốt cháy cả thôn trang
Ngõ trúc còn đâu băng lối ngang
Hàng dậu ngã nghiêng nhà đổ nát
Đường quê vắng ngắt cảnh hoang tàn
Trường xưa tan tác lưa sân cỏ
Bạn cũ dấu yêu lạc dặm ngàn
Xao xác đàn chim tìm mái tổ
Ven đồi tiếng dế cất lời than !
NS-CANADA
NẾP SỐNG ĐƠN SƠ
Cuộc sống yên bình chốn  thảo trang
Chiều về  ngắm  xéo cảnh đê ngang
Người gồng kẻ gánh chen thườn thượt
Gió thổi mây bay  cuốn lụi tàn
Đêm vắng trời trong  nghe rõ  một
Câu kinh tiếng kệ thoảng xa ngàn
Đời vui thăng tiến cho dân giả
Có ngại gì những lúc thở than.
Paris, 15/07/2019
TRỊNH CƠ
SAU CƠN MƯA
Vạt cỏ hoa chèn sắc nhã trang
Bên lề thả bộ lối đường ngang
Trời thương nắng đến gieo sinh động
Đất giúp mưa qua giảm héo tàn
Lũ bướm buông mình theo gió lộng
Đàn chim vẫy cánh với mây ngàn
Non xanh bát ngát màu thơ mộng
Khí hậu ôn hoà chẳng thể than
Minh Thuy-8/2/2019
2 Ảnh Trường Bồ Đề Quảng Trị năm 1972

Thứ Sáu, 12 tháng 7, 2019

NHẮN NHỦ


THƠ XƯỚNG HỌA
Sông Thu và Thi hữu
NHẮN NHỦ
( Thay lời một người )
Nếu một ngày kia không có ta
Xin em đừng khóc mắt mi nhòa
Chớ đau buồn mãi, thân tiều tụy
Tránh tiếc thương hoài, dạ xót xa
Kỷ niệm hãy đưa vào hội họa
Tình yêu đem gởi ở thi ca
Chuyển qua nốt nhạc, lời tâm sự
Vẫn thấy chung đôi dưới mái nhà.
Sông Thu-11/07/2019
BÀI HỌA
CHẲNG XA…
Một ngày nào đó chẳng còn ta
Tôi tới phương trời xa rất xa
Nhắn bậu thôi ngay sầu chất chứa
Xin ai đừng mãi lệ hoen nhòa
Không nên than phận lời thương cảm,
Mà hãy yêu đời khúc tráng ca
Đã vốn xưa nay, hình với bóng
Hồn sao ra khỏi góc vuông …nhà
CAO BỒI GIÀ-12-07-2019
VÔ ĐỀ
Có gì nhồn nhột nhói tim ta
Không khóc sao mi ứa lệ nhòa?
Văn vốn yêu người nên lắng đọng
Thơ dè lụy bút mới sâu xa...
Không dưng chẳng dễ hòa sinh sắc
Khôn tỏ khó thành hợp xướng ca?
Mượn khúc độc cầm gieo phím lặng
Vỗ về trăng ngoc  đợi hiên nhà.
Nguyễn Huy Khôi
NHÀ ƠI!
(Tặng Anh tôi)
Ai về bên ấy chỉ mình ta!
Ôn buổi chia tay lệ ướt nhoà!
Người mải trông chờ nơi xứ lạnh
Dạ còn tơ tưởng phía trời xa
Ngọt ngào kỷ niệm luôn hoài nhớ
Rã rượi tâm hồn chẳng thiết ca
Dẫu thế mà sao lòng ước mãi
Ngày nao khẽ gọi "Ới ơi nhà"!
Như Thu
KHÚC NHẠC GIAO HOÀ
(Cho một người)
Vẫn muốn một ngày em với ta
Đi cùng chung lối bước quanh nhà
Niềm vui chia sẻ không phai cạn
Hạnh phúc thương yêu chẳng nhạt nhoà
Dẫu món canh rau tuy đạm bạc
Mà tình tri kỷ khó chia xa
Nhìn trăng ao ước trăng tròn mãi
Khúc nhạc giao hoà rộn tiếng ca
songquang
TÂM TÌNH
Vô thường vẫn ở cạnh bên ta
Tươi tắn rồi đây sẽ nhạt nhòa
Hãy giữ yêu thương luôn hiện hữu
Nên quăng đố kỵ mãi lìa xa
Nguyện tìm tri kỷ mà ngâm vịnh
Ước gặp thi đàn để xướng ca
Mai lỡ chia tay còn bút mực
Cùng trang góp chữ đọng chung nhà
Như Thị
HẸN NHAU…
Cõi thế đây rồi chẳng có ta
Bà con bạn hữu, lệ đừng nhòa
Chân trời góc bể mà gần gũi
Đầu núi cuối sông cũng chẳng xa
Xứ lạ thương hoài câu xướng họa
Quê hương nhớ mãi dáng thi ca
Mai kia dù lạc nơi tiên cảnh
Cùng mãi hẹn nhau, một hội nhà…
Thanh Trương
CUNG LÌA
này lặng lẽ một mình ta
Nước mắt chưa vơi đọng nhạt nhoà
Kẻ ở dương trần còn lạnh lẽo
Người rời thế tục khuất ngàn xa
Cung lìa bóng hạ sầu thi phú
Lối rẽ đêm sương buốt cảnh nhà
Khúc nhạc anh thường say luyện hát
Cô phòng vọng lại tiếng buồn ca
Minh Thuý
DẤU ÁNH TRĂNG THƠ
Một người nào đó vẫn bên ta
Có biết thơ đang thấm lệ nhoà
Vừa mới hôm qua còn hớn hở
Mà nay ngày vội đã rời xa
Câu kinh ai tụng nghe như lạ
Bài kệ chuông ngân tưởng hát ca
Tình bỗng si cuồng tìm dấu cất
Đắm say trăng sáng lệch hiên nhà ...
Hawthorne   11 - 7  -  2019
CAO MỴ NHÂN
` KÝ ỨC
Nhớ mối tình xưa em với ta
Không còn như trước ,đã phai nhoà
Bao lần tự nhủ thôi dao động
Có lúc thầm khuyên chẳng luyến xa
Ký ức chập chờn theo giấc ngủ
Tơ lòng xao xuyến trách câu ca
Lối về chốn cũ như thôi thúc
Lãng tử dừng chân ghé lại nhà
PHƯỢNG HỒNG
HƯ ẢO
Đời vẫn thắm màu nếu vắng ta
Cỏ hoa tươi sắc chẳng phai nhòa
Bình minh rực rở không u tối
Lặng lẽ thời gian gió cuốn xa
Khuất nẻo chân trời theo cát bụi
Hồn vương vấn mãi những lời ca
Vần thơ góp họa tình tri kỷ
Hẹn kiếp lai sinh gặp lại mà...!!!
Hồng Vân
Tình Chung Thuỷ
Ta mơ người ấy giấc mơ ta
Nhoà lệ đôi mi mắt lệ nhoà
Nhớ mãi tình đầu sao mãi nhớ
Xa hoài kỷ niệm chớ hoài xa
Hát chơi quê quán cùng chơi hát
Ca xướng đồng hương cũng xướng ca
Ý hợp tâm đầu ta hợp ý
Nhà xây Tây Bắc hướng xây nhà...
Mai Xuân Thanh-Ngày 11/07/2019
Chuyện Đôi Ta
Hồn nhiên tuổi trẻ chuyện đôi ta
Thuở ấy chia tay mắt lệ nhòa
Xuất cảnh chàng bay ra hải ngoại
Rời quê thiếp trở lại làng xa
Miếng cơm lam lũ mình hay hát
Manh áo xác xơ bạn vẫn ca
Hy vọng hàn huyên vui ấm cúng
Ước mơ sum họp khỏe êm nhà...
Mai Xuân Thanh
TÌNH TA
Hoa hồng thắm trổ đượm Tình ta
Bão tố…Tình thương hổng nhạt nhòa
Kỷ niệm duyên Tình không cách biệt
Ân Tình suối mộng chẳng rời xa
Hương Tình tỏa nụ nàng thơ hát
Ả Nguyệt khai Tình các bạn ca
Hãy rót men Tình trao ước vọng…
Tình yêu mãi nở đẹp muôn nhà.
Đức Hạnh-12 07 2019
KHÚC ÂM XƯA
Trên đời chẳng phải có mình ta
Những lúc sầu, mi ướt nhạt nhòa
Nước mắt không lay người mến cạnh
Lời buồn khó  níu kẻ tình xa
Còn đâu kỷ niệm bên câu hát
Đã mất thanh trầm ở giọng  ca
Trên phím đàn xưa lòng vẫn nhớ
Đâu đây âm điệu của quê nhà.
Paris, 13/07/2019
TRỊNH CƠ
VUI SUM HỌP
Sương mây mù mịt chốn quê ta
Ly biệt bao năm bút chửa nhoà.
Người vượt trùng dương thuyền mộng lướt
Kẻ nương mái cũ viện mơ xa.
Vững tâm đợi thế qua cung nhịp
May vận theo thời tới điệu ca.
Rộn rã thanh âm, gia hạnh phúc
Sum vầy cá nước đẹp chung nhà
Đặng Xuân Linh
EM TÔI
Bao nhiêu sầu muộn để riêng ta
Đừng bắt em tôi mắt lệ nhoà
Cho dẫu muôn trùng đường diệu vợi
Cũng không một phút dạ chia xa
Tựa thời lên sáu, vang câu hát
Như thuở mười ba, rộn tiếng ca
Trong sáng, ngây thơ không chút bợn
Một bông hoa quý giữa vườn nhà
Thục Nguyên
LỜI NHẮN NHỦ
Mai này nếu chẳng gặp thằng ta
Nhỏ chớ đừng than đẫm lệ nhòa
Cảnh cũ êm đềm thôi khuấy động
Hiên buồn nhũn nhặn bước dần xa
Kiêm toàn kỷ niệm tôn mầm sống
Phụng dưỡng lòng yêu phủ mái nhà
Dạo khúc hoàng hôn nhàn tản trỗi
Khung trời đượm mãi bản tình ca.
Mai Thắng – 190716