THƠ XƯỚNG HỌA
Lê Đăng Mành,Lá
Úa,Lộc Bắc,Liêu Xuyên,Thủy Lâm Synh,NS-Canada, Người Nay,Cao
Mỵ Nhân,Trầm Vân ,Như Thu,Thanh Hòa,Đặng Xuân Linh,Sông Thu, Thy Lệ Trang,Kiều Mộng Hà,Mai Xuân Thanh,MaiLoc,Như Tùng,Trương Văn Lũy,Trần Quế Sơn, Minh Thúy,PhanTựTrí,Phó Quân Bình,
XUÂN KHÔNG NHÀ!
Không nhà rét bủa
lệ trào rơi
Cám cảnh trần
thân giữa chợ trời
Xót nhỏ tay quờ
mơ sữa mọng
Thương già gió bạt
ngỡ trà ôi
Bên ghềnh khói lửa
thừa cô phụ
Giữa mé bình
sinh khẳm bụi đời !
Phố cũ cầm
Xuân tiền hiển hiện
Sao đành
phó mặc hỡi người ơi..!.?
Lê Đăng Mành
BÀI HỌA
THƯƠNG
Thảm cảnh thương
người nước mắt rơi
Màn sương chiếu
đất tựa bên trời
Gian lao đói lạnh
ngoài mưa gió
Một kiếp cơ hàn
tội lắm ôi !
Đã trót sinh ra
trên cõi thế
Truân chuyên
gánh chịu giữa dòng đời
Cao xanh khéo tạo
điều dâu bể
Ngẩng mặt than
thầm...thảm cảnh ơi...!!!
Lá úa /12/2/2018
HƠI ẤM
Tây bắc vùng cao
tuyết trắng rơi
Cửa nhà tan tác
sống bên trời
Cơm xin đầu chợ
tô cơm hẩm
Cá thí cuối làng
khứa cá ôi
Trời lạnh thấu
xương tê buốt cẳng
Gió lùa áo mỏng
xót xa đời
Pháo bông phố thị
xênh xang chảnh
Núi thẳm thương
đau Phật Chúa ơi !
Lộc Bắc-Fev2019
THẢM THIẾT ! !
THẢM THIẾT ! !
Thảm thiết nhìn
kia máu lệ rơi,
Tóc tang chi quá
hỡi ông trời.
Trần ai hai trẻ
thơ ngây thế,
Thống khổ đôi
thân tơi tả ôi !
Tê tái ôm nhau
côi cút mạng,
Tang thương buồn
phận lất lây đời !
Tủi hờn bất hạnh
dài năm tháng…
Tiền gạo làm sao
sống hỡi ơi !
Liêu Xuyên
TRÁCH TRỜI
Thảm cảnh khôn cầm
nước mắt rơi
Trẻ thơ vô tội
thấu chăng trời
Vòng tay bé bỏng
che sao xiết
Mảnh áo sơ sài đắp
thảm ôi
Thống khổ gieo
neo tràn dưới thế
Xa hoa vung
vãi ngập trong đời
Cầm cân nẩy mực
đều vô nghĩa
Hãy trả công bằng
thượng đế ơi.
CA Feb. 12, 2019
Thủy Lâm Synh
XUÂN BƠ VƠ
Về đâu giá lạnh
buổi chiều rơi
Đám trẻ không
nhà khóc giữa trời
Nhớ mẹ vòng tay
bầu sữa ngọt
Tìm cha vạn nẻo
chén cà ôi
Tan nhà nát cửa
người tiêu mạng
Dỡ đất san vườn
kẻ ngạo đời
Cảnh cũ ngày Xuân
trào ngấn lệ
Ai làm khổ lụy
thế trời ơi !
NS-CANADA
XUÂN HỠI..!
Con trẻ vì đâu, nở bỏ rơi
Đành cam chiếu đất với màn trời
Cháo cơm thiếu thốn, từng cơn đói
Rác rưởi bới tìm, chút của ôi
Trăn trở nỗi buồn, đau đớn dạ
Ngắm nhìn sự thể, xót xa đời
Bơ vơ lạc lõng, hồn non dại
Xuân hỡi, đau lòng lắm bạn ơi..!
Người Nay
Con trẻ vì đâu, nở bỏ rơi
Đành cam chiếu đất với màn trời
Cháo cơm thiếu thốn, từng cơn đói
Rác rưởi bới tìm, chút của ôi
Trăn trở nỗi buồn, đau đớn dạ
Ngắm nhìn sự thể, xót xa đời
Bơ vơ lạc lõng, hồn non dại
Xuân hỡi, đau lòng lắm bạn ơi..!
Người Nay
KIẾP NGHÈO KHỔ
Lệ tủi đang cùng
mưa rớt rơi
Trẻ thơ ngồi
khóc giữa khung trời
Mẹ chưa kiếm được
tiền vay lãi
Bếp vẫn ủ ê sắn
bị ôi
Thời trước tiện tằn chưa giải kiếp
Thời trước tiện tằn chưa giải kiếp
Thủa nay cóp nhặt
ngỡ yên đời
Một phường xa
lánh càng đau khổ
Lỡ ở hàng ba
Chúa Phật ơi...
Hawthorne 12 - 2 - 2019
CAO MỴ NHÂN
CẢNH KHỔ QUÊ NGHÈO
Xuân đến sao buồn
lạnh nắng rơi
Quê nghèo xa tít
tắp phương trời
Tay gầy xót trẻ
cầm cơm nguội
Bữa nhạt thương
già gắp miếng ôi
Gắng cuốc đất cằn
đau sỏi đá
Cố bừa cỏ sắc
nát chân đời
Dòng mồ hôi chảy
như dòng lệ
Khản tiếng kêu
người gió chẳng ơi
Trầm Vân
XUÂN ƯỚC...
Nước mắt đầm đìa
cứ mãi rơi!
Thương em lạnh lẽo
dưới mây trời!
Gió lùa áo mỏng
buồn ghê lắm!
Mưa đẫm vai gầy
khổ quá ôi!
Run rẩy bên đường
hiu hắt phận
Co ro giữa chợ đắng
cay đời
Chiều nay bỗng
nhớ bèn kêu gọi
Rải chút tâm từ nhé
bạn ơi!
Như Thu
BÉ MỒ CÔI
Nhìn trẻ bên đường giọt lệ rơi
Nhìn trẻ bên đường giọt lệ rơi
Chẳng ai chia sẻ thế ông trời?
Thân mềm sao kiếm thìa canh cặn
Chân yếu đâu tìm miếng bánh ôi ?
Mất mẹ gian nan đau đớn kiếp
Không cha khổ nhục thảm thương đời
Ngày Xuân hãy đoái thương em bé
Thiếu thốn vô vàn lắm Chúa ơi !
Thanh Hoà
KẺ KHÔNG NHÀ
Xem nhiều ảnh,
ngậm giọt châu rơi
Quạnh quẽ đơn
côi chốn cõi trời
Chiếu đất,
thương em truyền ấm áp
Màn sương, có kẻ
quá buồn ôi
Lất lây lối phố
đương mưa nắng
Sống tạm lề kênh
gánh cuộc đời
Chẳng chỗ, không
nhà đâu thế sự?
Ai người vói tới
nghĩa tình ơi!
Đặng Xuân Linh-13-02-2019
TRẺ MỒ CÔI
Khô kiệt không
còn chút lệ rơi
Thân côi vất vưởng
dưới gầm trời
Mấy ngày chẳng
được lon cơm hẩm
Nhiều bữa cạp
mòn trái bắp ôi
Đói rách, mắt
hoa mơ thoát kiếp
Thảm thương, đầu
váng mộng thay đời
Lang thang chui
rúc như sâu bọ
Thế cũng làm người,
đau hỡi ơi !
Sông Thu
XÓT XA...
“Thể Ngũ độ thanh”
Đau lòng, thấy
ảnh lệ nhòa rơi
Phụ mẫu lìa
xa, chẳng phước trời
Vắng mẹ, trông
hoài...tâm khổ não
Không tiền,
ngoạp đỡ...thức thừa ôi!
Nhìn
lên...ngất ngưởng bao lầu mộng
Ngó
lại...buồn thay mấy mảnh đời
Nước mạnh,
quan giàu sao nỡ để
Mồ côi đói
lạnh...hỡi ngài ơi !
Thy Lệ Trang
CHẠNH LÒNG !!!
Xót xa thương
quá! Lệ trào rơi
Đông lạnh em co
giữa đất trời
Áo rách vai gầy
thon bụng thở
Quần toe đùi hở
thóp lưng ôi
Trời cao nào thấy
bao bi thảm
Đất thấp đâu
nghe những mảnh đời
Tết đến có ai
còn nghĩ đến ?
Chạnh lòng! Bao
trẻ...xé lòng ơi
Kiều Mộng Hà-Feb13-2019
TRẺ MỒ CÔI
Ta khóc thương em nước mắt rơi
Không nhà chịu rét tối màn trời
Trẻ thơ đói khát cơ hàn khổ
Người lớn no nê sung sướng ôi !
Cát bụi lầm than duyên số kiếp
Gió mưa bất hạnh nợ muôn đời
Xuân này hãy xót cho em bé
Đói lạnh bơ vơ Thượng Đế ơi !
MAI XUÂN THANH-Ngày 13/02/2019
Ta khóc thương em nước mắt rơi
Không nhà chịu rét tối màn trời
Trẻ thơ đói khát cơ hàn khổ
Người lớn no nê sung sướng ôi !
Cát bụi lầm than duyên số kiếp
Gió mưa bất hạnh nợ muôn đời
Xuân này hãy xót cho em bé
Đói lạnh bơ vơ Thượng Đế ơi !
MAI XUÂN THANH-Ngày 13/02/2019
CHAO ÔI !
Không nhà rách
rưới cảnh , chao ôi!
Đôi bé mồ côi giữa
chợ đời.
Góc phố vắng
tanh hờn gió rích
Hành lang trống
trải tạt mưa rơi.
Càng khuya bụng
đói cồn cào ruột
Gần sáng áo tơi
buốt giá trời.
Tạo Hoá có
chăng? xin ngó xuống
Bất công buồn thảm
lắm ai ơi!
Mailoc-2-13-19
KHÔNG NHÀ
Không nhà cực lắm
đó người ơi !
Lếch thếch lang
thang đắm cuộc đời.
Xó chợ bến xe
manh chiếu nát
Vỉa hè bãi rác
miếng cơm ôi.
Tình thương nào
đợi nơi tâm thế
Hơi ấm tìm đâu
chốn mắt trời.
Nhân quả chi chi
còn mãi nỗi...
Cộng đồng không
nhẽ cứ buông rơi .
Trần Như Tùng
EM BÉ MỒ CÔI
Con trẻ bơ phờ -
thấy lệ rơi!
Do đâu vất vưởng
giữa màn trời
Đêm về lạnh lẽo
không chăn ấm
Ngày lại đói meo
chẳng miếng ôi
Quyền quý vênh
vang tràn cuộc sống
Mồ côi khốn đốn
khắp dòng đời
Hương hoa cúng
bái đều vô nghĩa
Trả lại công bằng
- tạo hóa ơi!
Trương Văn Luỹ
CÔI CÚT
Nhìn ảnh tuổi
thơ ứa lệ rơi
Không chăn chiếu
đắp giữa màn trời
Ôm tìm hơi ấm
trông thương quá
Ghì chặt tay gầy
ngó thảm ôi
Đất mẹ nhiễu
nhương buồn phận trẻ
Quê cha lạc lõng
tủi thân đời
Xuân về Tết đến
đau lòng nhỉ
Chúa, Phật đâu rồi
cứu khổ ơi !
Feb-13- 2019
Phùng Trần- Trần Quế Sơn
HOÀI NIỆM
“Thể Ngũ độ thanh”
Nghĩ cảnh quê
nhà lệ muốn rơi
Ngàn xưa kỷ niệm
dấu chân trời
Buồn Cha cực khổ
hoài xơ xác
Xót Mẹ cơ hàn
mãi tả tơi
Đã phải rời xa
vùi lấp mộng
Rồi thua bỏ lại
lãng quên đời
Than hồng bếp lửa
khơi mùa bão
Viễn xứ mơ màng
tưởng tượng ơi
Minh Thuý
13 tháng 2 -2019
ĐÊM TRÀN LẠNH LẮM!
“NĐT”
Đau
nhìn cám cảnh bão lòng rơi
Gió thảm buồn
đau đã nặng trời
Dẫu biết về đâu
manh phận mỏng
Hay là đến vậy mảng
tình ôi
Không nhà tủi tết
là như thế
Chẳng bánh buồn
xuân rõ sự đời !
Hỏi biết ngày
mai còn lũ trẻ ?
Đêm tràn lạnh
lắm hỡi già ơi..!
Phan Tự Trí
EM ĐÂU CÓ MÙA XUÂN
!....
Thương người rét lạnh dưới mưa rơi
Đau xót trần gian hận đất trời
Khồ cực hằng năm kêu ới hởi,
Lang thang ngày tháng nấc than ôi!
Giữa bầy trẻ nhỏ thân đơn độc
Trong đám thanh niên kiếp tàn đời
Xuân đến hay không nào có biết
Em thường lăn lóc sống, ai ơi !
France, 14/02/2019-PHÓ QUÂN BÌNH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*