THÔI TA GIÃ PHỐ TÌM QUÊ,THỎNG TAY BUÔNG BỎ NHIÊU KHÊ LỤY PHIỀN.THÀ VỀ GỐI GIẤC CÔ MIÊN ,TIÊU DAO ĐÙA GIỠN CÕI MIỀN NGUYÊN SƠ!CÁM ƠN CÁC BẠN GHÉ THĂM VÀ GHI CẢM NHẬN!

Thứ Sáu, 9 tháng 11, 2018

ĐỜI QUÊ


THƠ XƯỚNG HỌA
Như Thị,Minh Thúy,Như Thu,Thanh Hòa,Khánh Cương, Người Nay,
Phan Tự Trí,Lá Úa,Thảo Phước,NS-Canada,

ĐỜI QUÊ
“NĐT- Chơi chữ”
Ngắc ngoải cùng đông những phạc Phờ
Đìu hiu quạnh quẽ đến bơ Thờ
Lời ru gảy nhịp thường tái
Giọng Hát lìa tông  phải đẫn Đờ
Lũ quét Đê điều chẳng được
Bờ toang ruộng lúa bỏ đâu Ngờ
Trâu bò F(ép) ruột vì không cỏ
Khốn khổ người quê mãi dại Khờ
Như Thị
BÀI HỌA
LẺ BÓNG
“NĐT- Chơi chữ”
Tàn đêm bóng lẻ mặt bơ Ph
Khắc khoải niềm riêng dạ thẫn Th
chép lời yêu tình mãi đượm
Người mang nỗi nhớ mộng luôn Đ
Ch mong bến đợi trăng nào tỏ
Giã biệt thuyền neo nước chẳng Ng
Lặng lẽ sương chan đỉnh núi
Buồng tim lỗi nhịp...phút si Kh!
Như Thu
NGHỀ NÔNG
“Ngũ độ thanh-Chơi chữ
Vất vả mai chiều mặt mũi
Ph
 Đồi dâu chả nỡ mặc ơ T
h
Nghề quê Q lúa thành nhanh nhẹn.
 Thói ruộng R
khoai nỏ đẫn Đ
 Lặng lẽ
Ch đêm về chẳng biết
Lơ là trông tối lại không  Ng
B đê èo ọt nhờ thôn xóm
Lũ mạnh , thuyền neo ,chẳng  có
Kh 
 Thanh Hoà
CŨNG THẾ THÔI
NĐT-chơi chữ
Đầu đông chuyn tiết mệt bơ Ph
Mỏi gối đầu vưng ruột th
n Th
Bạc
triền Đ còn khắc khoải
Vàng B mép ruộng ngỡ
ngu Đ
Hoa tàn buổi nọ M
còn nhớ
Lá r
ã hôm T chị chỉ Ng
Mộng  tuổi, thôi rồi đâu biết những
Hiền ngoan giỏi tệ giống khù Kh
Nguyễn Khánh Cương
BỆNH
Bệnh hoạn làm sinh quá mệt ph
Xàng C lọ thuốc ngán ơ thờ   ( xê)
Nào ưa K nữa vì hơi cạn
Chẳng muốn H  thêm bởi giọng đờ
Việc F quay cuồng ôi khó nghĩ
Sức B yếu đuối thật không ngờ
Anh M xót dạ nên thường giúp
T dại thân tâm hoá biến khờ
Minh Thuý -7 tháng 11-2018
D GIÀ
Tuổi cao sức yếu, dáng bơ Ph
Chẳng biết khi nào tựa ghế Th
Mắt mũi T M đầu đần độn
Chân tay Q quạng mắt l đ
Ăn uống khó khăn càng B bết
Xướng hoạ hanh thông, thật bất Ng
Thân cá vào L (lờ), nên lẩn quẩn
D già quên đá, phải đâu khờ
Người Nay
KHỎI TIẾNG NGU SI
“Chơi chữ”
Chẳng trọng thì thôi chớ phỉnh Ph
Trống trơn nhang khói lấy chi Th
Quân D đàn gảy tai nào điếc
Lũ khỉ đầu ngơ mắt giả Đ
Bạc ác tuyệt duyên V kẻ tỵ
Ranh ma tận nghĩa sợ ai Ng
Bỏ L cả lũ cho mèo nhậu
Khỏi tiếng ngu si khỏi tiếng Kh
Phan Tự Trí
TÀN CANH
Khắc khoải tàn canh gió phất ph
Thu qua đông lại dạ thẫn Th
Mưa bay lất phất lòng T tái.
Một thoáng suy tư đến đn Đ
Lắng đọng hồn thơ qua tiếng H
Dịu dàng khoan nhặt có đâu Ng
Ai đành nỡ F đời xuân nữ
Trót đã vương mang kiếp dại Kh
Lá úa /9/11/2018

CHỮ CÁI MỖI CÂU
Q quạng từng đêm mặt phạc Ph
R chậm chạp đến ơ Th
Thương B nhớ biển lòng thơ thẩn
Cảm bãi yêu sông dạ đẫn Đ
Ch đợi bao năm nào có tưởng
Trông mong mấy bận thật không Ng
D nay ước muốn về nơi cũ
Chỉ vậy mà sao chí dại Kh
Thảo Phước
ĐỜI NGƯỜI
Tuổi hạc tiêu điều tóc bạc Ph
Mặt mày lơ láo dáng  ơ  Th
Đàn K thuở ấy làm  T dại
Tiếng H giờ đây lại cứng Đ
Khán giả B bàn đi rạp khác
Đường về nuớc mắt lụt B Đ
Ai NG sân khấu là như thế
Cam chịu  F lòng chẳng phải KH
NS-CANADA

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*