THƠ XƯỚNG HỌA
ĐÒ CHIỀU
Thôi về sống lại
ở nơi đây
Mấy chục năm đau
dẫu đọa đày
Đã biết đìu hiu
chờm phía ấy
Nên chi cô quạnh
bủa phương nầy
Sàng tro kỷ niệm
buồn da diết
Sảy mủng tang bồng
nhớ ngất ngây
Lững thững mong
tìm hình bóng cũ
Thương đò chiều
đếm cuộc chia tay
Như Thị
BÀI HỌA
NHỚ MÙA HẠ CŨ
Rốt cuộc
anh về tới chốn đây
Còn hơn thoát khỏi
cảnh tù đày
Khi xưa còn khỏe
mừng phương ấy
Hiện tại bình
sinh chán cảnh này
Gói ghém tro tàn
vương kỷ niệm
Đong đầy quá khứ
nhớ thơ ngây
Thương ai chung
bước chiều mùa Hạ
Có biết bao giờ
lại nắm tay !
TRỊNH CƠ Paris 18/07/2018
SUY NGẪM...
Niệm thức thậm
sâu ở chốn đây
Ai người
sinh,lão...thoát "giời đày"?
Phiêu du bởi trí
nuông thân ấy
Lãng tử tự tâm
trói phận nầy
Khao khát gieo
trồng vun cội hạnh
Mộng mơ mùa vụ
hái chùm ngây...
Luống mong về lại
thời son trẻ
Hương cũ cầm say
hương ấm tay
Nguyễn Huy Khôi
ĂN MÀY
Trôi dạt thân
tàn khắp đó đây
Mưa giăng thấm đẫm
cuộc lưu đày
Đói cơm ngày cạn
đau đời vậy
Rách áo đêm thâu
lạnh thế nầy
Được bữa người
cho sao mặt thộn
Đôi hồi kẻ thí
quả lòng ngây
Ăn mày chính
hãng còn chi nữa
Sớm tối ai đời
mãi nắm tay !
Phan Tự Trí
Nguyễn Du có
câu:
Ăn mày là ai? Ăn
mày là ta
Đói cơm rách áo
thì ra ăn mày
CHỐN ĐÂY
Hạ vẫn hoen sầu ở
chốn đây
Thời gian nhạt
úa kiếp lưu đày
Tàn hơi vỡ vụn
sông trăng đó
Cạn sức nhàu tan
biển bọt này
Nghiệp xoáy lăn
trầm cơn mộng ảo
Duyên vờn luẩn
quẩn giấc mơ ngây
Đường trần cứ ngỡ
là muôn sắc
Huyễn hoặc sương
mù cúi vẫy tay
Minh Thuý -18 tháng 7-2018
QUÊ NGOẠI
Ba Vì ngả bóng
xuống nơi đây
Leo lẻo Đà Giang
nước cuốn đầy
Kẻ ở mỏi mòn
trông chốn ấy...
Người đi đăm đắm
nhớ phương nầy!
Hình hài xuống sắc
thân già lão
Tăm dạng phai mầu
nét trẻ ngây.
Gót rạn phong trần,...
lìa ngõ cũ...
Hồi hương...ríu
rít...ấm vòng tay!
Nguyễn Huy Khôi
NHÀ XƯA
Tiễn biệt chiều
nào nơi chốn đây
Quê hương đổi chủ
sống lưu đày
Hôm nay trở lại
ngôi nhà đó
Thuở ấy ngồi bên
mái lá nầy
Tuổi trẻ hằng
nuôi niềm ước vọng
Trường đời
xoá nát nét thơ ngây
Đường xưa lối nhỏ
tìm đâu thấy
Giấc mộng tan rồi,vẫn
trắng tay !
NS-CANADA
NGẮM CẢNH ĐÒ CHIỀU
Đò chiều, đứng
ngắm khách qua đây
Sau buổi làm ca
vất vả đầy.
Chị nọ nựng con
: mì nóng đó
Bà kia khoe mẽ :
cá tươi nầy.
Tình đời vạn vẻ
coi mà cảm
Cuộc sống muôn
màu đón để ngây.
Hoan hỉ, mọi người
dồn sức bật
Hòa mình tận hưởng
chớ dừng tay .
Trần Như Tùng
BUÔNG XẢ
Đò dọc xuôi dòng
mãi đến đây
Đã là trạm cuối
cuộc lưu đày
Sắc màu cõi thế
bao hư ảo
Bản chất con người
quá dại ngây
Nản dạ đi hoài
không đến đích
Đau lòng định
mãi vuột qua tay
Thôi đừng suy
nghĩ chi cho mệt
Buông xả, an
nhiên tự phút này.
Sông Thu
CHÚT NẮNG CHIỀU THÔI !
Bến nước dòng
sông hiện ở đây !
Thân ta đất
khách dấu chân đày
Con đò năm củ
còn nơi ấy ?
Bãi đợi ngày xưa
vẫn chốn nầy
Chân cứ lãng du
không trở gót
Đời luôn vất vả
chẳng rời tay
Mong ai giữ được
tình tri ngộ
Chút nắng chiều
thôi cũng đủ ngây
Songquang
ĐÒ XƯA NGƯỜI CŨ
Đò xưa đã khuất,
bến còn đây
Dòng chảy vô tình, kỷ niệm đầy
Luôn vẫn đợi chờ từ buổi ấy
Để cho thương nhớ đến chiều này
Tung bay tà áo, màu trinh trắng
Phơi phới cuộc tình, thuở dại ngây
Cánh hạc luyến lưu ngày tháng cũ
Phút giây lệ ứa, lúc rời tay.
Dòng chảy vô tình, kỷ niệm đầy
Luôn vẫn đợi chờ từ buổi ấy
Để cho thương nhớ đến chiều này
Tung bay tà áo, màu trinh trắng
Phơi phới cuộc tình, thuở dại ngây
Cánh hạc luyến lưu ngày tháng cũ
Phút giây lệ ứa, lúc rời tay.
Thanh Trương
VỮNG CHÈO
Tháng tháng ngày ngày vẫn ở đây
Mưa mưa gió gió cảnh lưu đày
Mong mong đợi đợi dòng sông đấy
Luyến luyến thương thương bến đò này
Ước ước mơ mơ tình lộng lẫy
Yêu yêu nhớ nhớ mộng thơ ngây
Dân dân chủ chủ đời còn thấy !
Nước nước nhà nhà quyết vững tay…
Tháng tháng ngày ngày vẫn ở đây
Mưa mưa gió gió cảnh lưu đày
Mong mong đợi đợi dòng sông đấy
Luyến luyến thương thương bến đò này
Ước ước mơ mơ tình lộng lẫy
Yêu yêu nhớ nhớ mộng thơ ngây
Dân dân chủ chủ đời còn thấy !
Nước nước nhà nhà quyết vững tay…
Đức Hạnh - 21 07 2018
THẦM NHỦ
Cho dù bão táp
kéo về đây
Cũng chẳng xua
đi kiếp ngục đày
Bóng tối tràn
lan trùm chỗ nớ
Vừng đông le lói
hắt nơi nầy
Từng cho ngày ấy
mình khôn đấy
Mới biết bây giờ
kẻ dại ngây
Khắc khoải năm
canh chờ vận đổi
Bâng khuâng thầm
nhủ "vượt tầm tay"
Hồng Phượng
TRỌN NIỀM VUI
Buộc mối ưu sầu
quẳng lại đây
Niềm riêng lắng
dịu dứt tâm đày
Khổ đau cuốn gọn
vào phương nớ
Phiền muộn chìm
sâu xuống biển nầy
Yêu mến trần
gian lời mải đượm
Trau dồi con chữ
bút còn ngây
Đọc dòng thư gửi
mơ ngày gặp
Rộn rã trong
lòng...bấm đốt tay!
Như Thu
MONG ĐỢI
Chẳng ngờ đi
tỵ nạn nơi đây
Nước Pháp mở
tay tháo xích đày
Từ lúc miền
Nam bị bức tử
Đến nay chưa
hết khổ đau nầy
Tự do không có
trong đời sống
Hạnh phúc dân
lành ngưng đắm ngây
Mong
đợi đổi thay sau thế hệ
Lứa già thủ
cựu, chẳng nương tay!
Minh-Hồ-18.08.2018
BỒI HỒI KỶ NIỆM
Chiều nay lửng
thửng bước qua đây
Lặng ngắm dòng
sông gió thả đầy
Bến cũ cây đa
còn chỗ đó
Đường xưa bãi sậy
mãi nơi nầy
Mây đan vạn lối
bờ non quạnh
Sóng vỗ muôn làn
vụng nước ngây
Nghĩ chuyện ngày
qua trời đất mộng
Bồi hồi kỷ niệm
buổi chia tay
Hương Thềm Mây
GM.Nguyễn Đình Diệm 18.8.2018
BẾN ĐÒ XƯA
Bến đò ngang ấy
vẫn còn đây,
Bước đến dòng
sông tủi phận đầy.
Đau khổ trong
tâm từ dạo đó,
Buồn phiền tấc dạ
chốn xa này !
Khơi trong, phụ
mẩu đà toan tính,
Khuấy đục do người,
hận ngất ngây ...
Sông cũ đò xưa
nay vắng khách,
Chính vì người
lái đã buông tay !
Thanh Khang-Toronto 18-8-2018
ĐÒ CHIỀU
Quay quắt đò chiều
đến đó đây
Chở theo từng lượt
khách lưu đày
Buồm trương dặm
Bắc về phương ấy
Mũi vượt dòng
Đông kịp xế này
Lợi lấn, danh
chen vàng quái dị
Vinh đưa, nhục
đón ráng cù ngây
Hướng sang bờ
giác còn xa lắc
Dầu ngược xuôi
chèo gắng chặc tay.
SB
ĐÒ ĐƯA
Đặt chân đất lạ
mộng gì đây?
Gió trở, mù
sương bước hận đày
Vẫn biết xưa thời
yêu chốn ấy
Cũng may lúc đấy
chọn nơi nầy...
Mà sao ký ức
chưa trang trải!
Cho dẫu nỗi niềm
đã thậm ngây
Cố dịu tâm tư tầm
mở rộng
Để quên tiễn biệt...
tay trong tay
Đặng Xuân Linh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*