THƠ XƯỚNG HỌA
Trịnh Cơ &Thi Hữu
NHỚ NHAU
Một phút xa nhau
đến chạnh lòng
Rồi đây
cách biệt để chờ trông
Người
nơi sương gió sầu hoang vắng
Kẻ chốn cô
liêu hận lãnh phòng
Thơ thẩn đường
xưa bên suối trắng
Bâng
khuâng lối cũ cạnh hoa hồng
Ai đi ngàn
dặm mà không nhớ
Có kẻ u buồn
khi gió đông.
TRỊNH CƠ (Paris
BÀI HỌA
ĐỢI CHỜ
Bao nhiêu nhung
nhớ giữ trong lòng
Ngày đợi đêm chờ
mãi ngóng trông
Khắc khoải bơ vơ
mình chiếc bóng
Bâng khuâng lặng
lẽ chốn cô phòng
Đâu chiều sánh
bước trên đồi vắng
Nào buổi kề vai
dưới nắng hồng
Ký ức dần phai từng
kỷ niệm
Còn gì mà níu tuổi
tàn đông !?
SÔNG THU
XA NHAU
Người ơi chớ chạm vết thương lòng!
Cánh nhạn lưng trời mải miết trông
Chẳng nợ ba sinh sầu lữ khách
Hoài mơ hương lửa lạnh thư phòng
Âm thầm dõi đợi con đò cũ
Quay quắt đi tìm bến cảng đông
Nhủ dạ duyên hài như mộng ảo!
Còn đây kỷ vật chiếc khăn hồng.
Như Thu
Người ơi chớ chạm vết thương lòng!
Cánh nhạn lưng trời mải miết trông
Chẳng nợ ba sinh sầu lữ khách
Hoài mơ hương lửa lạnh thư phòng
Âm thầm dõi đợi con đò cũ
Quay quắt đi tìm bến cảng đông
Nhủ dạ duyên hài như mộng ảo!
Còn đây kỷ vật chiếc khăn hồng.
Như Thu
DẶM CŨ NHỚ NGƯỜI
Xa nhau biền biệt
nghĩ đau lòng,
Năm tháng mõi
mòn mãi ngóng trông.
Dặm cũ nhớ người
thêm xót dạ,
Nhà xưa thương kẻ
sống cô phòng !
Câu thơ tao ngộ
chùng tay bút,
Khúc nhạc chia
ly đẫm má hồng !
Vì bởi cuộc đời luôn
cách trở…
Tình ta đành chết
giữa sầu đông !
Nhật Hồng-NGUYỄN THANH VÂN
TÌNH XƯA...
Còn lại mình
em ở góc phòng
Bao mùa nắng
đợi với mưa trông
Người đi mấy
độ hoa còn thắm
Lệ chảy nhiều
năm má kém hồng
Phấn
nhạt...gương phai...sầu lẻ bóng
Chăn
buồn...gối chiếc... lạnh tàn đông
Mong manh giữa
cuộc đời dâu bể
Chút lửa tình
xưa ấm áp lòng !
THY LỆ TRANG
ĐƠN CHIẾC
Bao năm kỷ niệm
giấu trong lòng
Khắc khoải một
thời mòn mỏi trông
Những ước sum vầy
thôi gối mộng
Còn mơ hội ngộ bớt
cô phòng
Đã từng chia sẻ
cơn mưa hạ
Nên ước chan hòa
buổi tiết đông
Thao thức nhìn về
triền khói lửa
Vườn xưa lạnh lẽo
một bông hồng
NHƯ THỊ
VÌ ĐÂU NÊN NỖI
Bốn ba năm cũ
vẫn buồn lòng
Cái cảnh tang
thương có thảm không,
Bắc cộng tràn
vào mừng thắng trận.
Nam quân hết
đạn bỏ canh phòng.
Hôm nay mới là
ngày hăm bốn!!!
Cái tháng Tư
kia hận vẫn hồng
Thất thổ
tan gia hờn vạn thuả.
Vì đâu nên nỗi
buồn muà đông.
UYÊN QUANG (24/4/2018)
KHOẢNG CÁCH
Tương tư nhẫn chịu
cố cam lòng
Non nước chia đời
khắc khoải trông
Gác mái thuyền
neo sầu cuối bể
Cài then cửa
khép lạnh cô phòng
Đòng đưa chuyện
cũ niềm xa vắng
Chới với tình
sau nỗi nhạt hồng
Khoảng cách
trong hồn chưa thể vượt
Nên hoài lóng
ngóng giữa miền đông.
LÝ ĐỨC QUỲNH
ĐÔI BỜ
Tôi ở bên này vẫn
ngóng trông
Anh về bên ấy
cũng nao lòng
Xa xôi vạn dặm
tình phai lạt
Gần gủi trang
thơ má điểm hồng
Mờ ảo đèn khuya
trong một bóng
Hắt hiu cô phụ
chốn khuê phòng
Đêm dài
thao thức buồn tê tái
Gối chiếc canh
tàn lạnh gió đông !
THIÊN HẬU
ÔI, VẪN NHỚ
Mấy chục năm
chưa hết não lòng
Nay chờ, mai đợi,
mốt còn trông
Bảy lăm thê thảm
như điên dại
Mười tám hân
hoan cũng phập phòng
Tưởng tránh gian
truân trên nắng hạn
Nào ngờ bão táp
giữa mai hồng
Trời im, gió lặng,
thôi thương nhớ
Sao vẫn tìm nhau
khắp chốn đông...
Hawthorne. Apr 25 - 2018
CAO MỴ NHÂN
NHỚ
Từ buổi chia tay
não nuột lòng
Dương tà, nguyệt
lặn chả mong trông
Đèn khuya thao
thức dài đơn bóng
Gối lẻ trở trăn
lạnh cấm phòng
Suối mát còn
tuôn ngày nắng hạ
Nước trong vẫn
chảy tháng tàn đông
Xa xôi những nhớ
thương anh mãi
Mơ tưởng hàn ôn,
má ửng hồng
THANH HÒA
NGUỒN ĐĂNG TỪ Email: trinhco@gmail.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*