THƠ XƯỚNG HỌA
Mặc Phương Tử,Như Thị
TỰ THUẬT
Việc đời Âu cũng
có cơ phần
Nghĩ kiếp người, Sao vẹn ý xuân.!
Sự nghiệp – đã đành duyên bút mực
Công danh – thôi cũng nợ thi nhân.
Nhục vinh tay mở trang hồng nhật
Hưng phế lòng còn đoá Bạch Vân.
Cuồn cuộn tháng ngày đi tới mãi
Dòng trôi thế sự mãi xoay vần !
Mặc Phương Tử
BÀI HỌA
NHƯ XUÂN
Tiết trở nên quê cũng có phần
Muôn cành hơn hớn thiệt như
xuân
Vẫn còn thắm thiết tình cô lữ
Sao nỡ hững hờ nghĩa cố nhân
Đã biết công hầu như giấc mộng
Thì nhìn bổng lộc cũng phù vân
Một giây khởi niệm là thay đổi
Thì kệ càn khôn cứ chuyển vần
Như Thị
VÙNG KỶ NIỆM
Đâu đây lời mẹ ngọt ca dao
Ngỡ tiếng thu xưa mới độ nào.
Nhìn cánh sông trôi chiều lắng xuống
Trông làn mây nổi gió lên cao.
Thời gian chở cả tuồng dâu bể
Năm tháng đòi phen lớp dáng màu.
Tâm sự đời thơ về một sớm
Thương vùng kỷ niệm nắng xôn xao.
MẶC PHƯƠNG TỬ
BÀI HỌA
KÝ ỨC
Xin về nối lại khúc đồng dao
Chân sáo tung tăng một thuở
nào
Thả giọng êm đềm bên ruộng cạn
Đan lời đằm thắm giữa đồng cao
Tờ tranh mục tử chèn nương rẫy
Bức họa quê hương đệm sắc màu
Ký ức yên hàn gom kỷ niệm
Trong cùng tận vọng tiếng lao
xao
Như Thị Kính họa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*