TỰ AN
Mấy độ thu qua vắng
cố nhân
Xạc xào lá rụng
rắc đầy sân!
Lương còm đủ trải
đời tằn tiệm
Nhà ngặt dần vơi
đận nợ nần.
Đức trọng đắp bồi
lòng hữu thiện
Tâm khoan rộng mở
phước trường xuân.
Quá giang phiêu
lãng,...giờ nha nhẩn
Lạc thú thi
thư,...hưởng lộc phần.
24-6-2017- Nguyễn Huy Khôi
BÀI HỌA
HOÀNG HÔN
“Họa 4 vận”
Hong chiều nắng
muộn sưởi hàn nhân
Ngọn cỏ dương tà
gợn cuối sân
Mấy chiếc vàng
phai lờ lững rụng
Đôi làn tím nhạt
khẽ khàng rung
Vương may vẫn đó
chân tình hạ
Nuối tiếc như
còn ảo ảnh xuân
Lặng lẽ hoàng
hôn trùm vạn vật
Niềm thu trút lá
xuống sinh phần!
Lý Đức Quỳnh
VÔ DUYÊN...
Ta về đây nhớ
bóng giai nhân
Hoa lá mùa sang
rộ khắp sân
Tình lỡ phôi pha
đầy vết tích
Tâm tư sầu đọng
lắm u nần
Gió nghiêng
ngiêng thổi trời đầu hạ
Lòng mãi mãi
vương chuyện cuối xuân.
Thôi nhé,tìm vui
trong cô độc
Đời người đâu dễ
có duyên phần.
25-6-2017- Trịnh Cơ (Paris)
VỀ CỐ HƯƠNG
Một ngày...buồn
chán cảnh tha nhân
Nhớ bóng ngọc
lan ngát trước sân
Bỏ bước gió mây
về cố lý
Buông đời sương
giá lắm cù nần...
Noi theo đức thiện
lòng xanh lộc
Vươn tới nghĩa
nhân dạ thắm xuân
Vườn tược quê
xưa gieo hạt trí...
Bút tươi,thơ nở,bạn
thêm phần
Trần Lệ Khánh
ĐÊM THANH
Độc ẩm nhâm trà,
tưởng cố nhân
Đêm nào nguyệt
sáng tỏa đầy sân
Thênh thang chẳng
bận lời thề hẹn
Thanh thản không
vương nợ với nần
Giọng hát hồn
nhiên vang xóm nhỏ
Câu hò lả lướt vọng
ngày xuân
Nhớ thương tràn
ngập tình thơ dại
Một thuở an vui
đã định thần.
Thanh Hoa
NGƯỜI XƯA
Mong ngóng hồi
hương gặp mỹ nhân
Lão bà mở cổng
đón ngoài sân
Nước da đen sạm
sương cùng gió
Mái tóc bạc phơ
nợ với nần
Nhớ đến sắc
hương thời tuổi trẻ
Thương về nét đẹp
lúc thanh xuân
Dáng xưa thay đổi
vì năm tháng
Hay bởi gian
truân lẫn phước phần?
25-6-2017-Trương Ngọc Thạch
DUYÊN HÒA
Duyên hòa giai
ngẫu sánh tình nhân
Tiếng pháo đì
đùng rộn trước sân
Vượt nỗi truân
chuyên tràn hạnh phúc
Qua cơn bĩ cực xóa
u nần
Tuồng như tấc dạ
du dương khúc
Tựa thể đôi lòng
ấm áp xuân!
Chung thủy bên
người vui dã ngoại
Trời cao ưu ái
đã ban phần.
Như Thu
CẢNH VƯỜN
Bên đồi trải rộng
cảnh vườn, nhân
Rạng ánh trăng
soi đẹp bội phần
Lối rộng thênh
thang vào tận ngõ
Oanh vàng ríu
rít lượn từ sân
Xum xuê gốc vững
tàn xanh biếc
Lúc lỉu cành
tươi quả ngọt nần
Gió bão dồn xô,bền
tán tỏa
Chim hòa,bướm lượn,thắm
mầu xuân.
Phạm Duy Lương
HỔ VẠN PHẦN
“ Họa
bốn vần”
Hưu chốn vùng cao tựa ẩn nhân
Gió đàn tang tính nhộn trên sân
Trời cho sương nắng tôi thân mọn
Đất góp ngô khoai giải nỗi buồn
Chữ nghĩa tả tơi ngày tháng hạ
Tâm hồn mụ mẫm khói hương xuân
Đêm mơ như thấy ai mời họa
Biết viết sao đây,hổ vạn phần!
Trần NhưTùng
ĐÔI LỜI
Thực tình muốn đáp lễ thi nhân
Nhưng ngặt trùng tay với cục "nần"
Cuối tháng,ngày qua...mưa thúi đất
Đầu hè,bão ghé...nước tràn sân
Vườn rau xơ xác mong trời nắng
Khúm cúc bùi ngùi tiếc ánh xuân
Gửi mấy dòng thơ dù rất bận
Lòng nghe phơi phới được đôi phần!
Trần Lệ Khánh
MỘNG VỚI HOA
Như còn phảng phất bóng giai nhân
Trên đóa quỳnh vàng ở cuối sân
Quý phái hương thơm đài thấm đẫm
Kiêu sa áo lụa cánh chia phần
Đam mê dưới nguyệt kề vai mộng
Đắm đuối bên nàng say nét xuân
Sắp hết mùa trăng, hoa sẽ héo
Là duyên hay phận ,nợ hay nần?
Sông Thu
THUỞ ẤY
Nhớ thuở hôm nào gặp
mỹ nhân
Một chiều thấp thoáng dáng qua sân
Tương tư mất ngủ ,hồn mờ loạn
Ngớ ngẩn quên ăn ,óc rối nần
Quyết dạ trao thư mùa Hạ tới
Kiên lòng gởi thiệp buổi đầu Xuân
Và rồi mắt đắm trao duyên phận
Mai sớm ngõ hoa ...pháo tặng phần
Tháng 6-2017-Minh Thúy
Nguồn :nguyenhuykhoi48@gmail.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*