THÔI TA GIÃ PHỐ TÌM QUÊ,THỎNG TAY BUÔNG BỎ NHIÊU KHÊ LỤY PHIỀN.THÀ VỀ GỐI GIẤC CÔ MIÊN ,TIÊU DAO ĐÙA GIỠN CÕI MIỀN NGUYÊN SƠ!CÁM ƠN CÁC BẠN GHÉ THĂM VÀ GHI CẢM NHẬN!

Thứ Tư, 28 tháng 6, 2017

ĐI NHẸ-NÓI NHỎ-YÊN LẶNG


ĐI NHẸ-NÓI NHỎ-YÊN LẶNG
Đi nhẹ dắt tánh luôn gìn cơn giận
Nhã độ tâm từ nở nụ trí  bi
Đem hiểu thương xoa dịu cuộc đời này
Cho bình yên chan hòa cùng pháp giới

Nói nhỏ nuôi phong tư thường thư thái
Hít thật sâu thở nhẹ đượm hương hoa
Lời phát ra đằm thắm cảm yên hà
Giữa thương đau tình người neo thường trụ

Yên lặng để bát nhã về hội tụ
Bản lai này soi rõ đến từ đâu
Giữa vô thường biết về chăm hơi thở
Rõ thân bất tịnh sẽ nguội cơn sầu
Như Thị

Thứ Ba, 27 tháng 6, 2017

LẮNG LÒNG, DỪNG BƯỚC BẾN PHƯƠNG HỒNG



LẮNG LÒNG,
DỪNG BƯỚC BẾN PHƯƠNG HỒNG
LẮNG LÒNG nghe tiếng vô thanh
Từ nguồn diệu lý qua thành kim cương
Ai hay một đoá vô thường !
Tặng nhau một sớm mười phương nhiệm mầu.

BƯỚC DỪNG tỉnh giấc chiêm bao
Dấu rêu cồn - đã nhạt màu bể dâu
Ngàn xưa chớp mộng xuân nào...
Gió lùa hạt bụi bay vào non xa.

BẾN PHƯƠNG HỒNG cỏ tình ca
Trời Vô ưu - giữa ta bà vô ưu
Cò gì thật, có gì hư ?
Có chi ! là cuộc tầm ngư tự rày !
Chùa Kỳ Viên, South Dakota, 26.6.2017.
MẶC PHƯƠNG TỬ

Thứ Hai, 26 tháng 6, 2017

THƠ XƯỚNG HỌA


TỰ AN 
Mấy độ thu qua vắng cố nhân
Xạc xào lá rụng rắc đầy sân!
Lương còm đủ trải đời tằn tiệm
Nhà ngặt dần vơi đận nợ nần.
Đức trọng đắp bồi lòng hữu thiện
Tâm khoan rộng mở phước trường xuân.
Quá giang phiêu lãng,...giờ nha nhẩn
Lạc thú thi thư,...hưởng lộc phần.
24-6-2017-  Nguyễn Huy Khôi
BÀI  HỌA
HOÀNG HÔN
“Họa 4 vận”
Hong chiều nắng muộn sưởi hàn nhân
Ngọn cỏ dương tà gợn cuối sân
Mấy chiếc vàng phai lờ lững rụng
Đôi làn tím nhạt khẽ khàng rung
Vương may vẫn đó chân tình hạ
Nuối tiếc như còn ảo ảnh xuân
Lặng lẽ hoàng hôn trùm vạn vật
Niềm thu trút lá xuống sinh phần!
Lý Đức Quỳnh
VÔ DUYÊN...
Ta về đây nhớ bóng giai nhân
Hoa lá mùa sang rộ khắp sân
Tình lỡ phôi pha đầy vết tích
Tâm tư sầu đọng lắm u nần
Gió nghiêng ngiêng thổi trời đầu hạ
Lòng mãi mãi vương chuyện cuối xuân.
Thôi nhé,tìm vui trong cô độc
Đời người đâu dễ có duyên phần.
25-6-2017- Trịnh Cơ (Paris)
VỀ CỐ HƯƠNG
Một ngày...buồn chán cảnh tha nhân
Nhớ bóng ngọc lan ngát trước sân
Bỏ bước gió mây về cố lý
Buông đời sương giá lắm cù nần...
Noi theo đức thiện lòng xanh lộc
Vươn tới nghĩa nhân dạ thắm xuân
Vườn tược quê xưa gieo hạt trí...
Bút tươi,thơ nở,bạn thêm phần
Trần Lệ Khánh
ĐÊM THANH
Độc ẩm nhâm trà, tưởng cố nhân
Đêm nào nguyệt sáng tỏa đầy sân
Thênh thang chẳng bận lời thề hẹn
Thanh thản không vương nợ với nần
Giọng hát hồn nhiên vang xóm nhỏ
Câu hò lả lướt vọng ngày xuân
Nhớ thương tràn ngập tình thơ dại
Một thuở an vui đã định thần.
Thanh Hoa
NGƯỜI XƯA
Mong ngóng hồi hương gặp mỹ nhân
Lão bà mở cổng đón ngoài sân
Nước da đen sạm sương cùng gió
Mái tóc bạc phơ nợ với nần
Nhớ đến sắc hương thời tuổi trẻ
Thương về nét đẹp lúc thanh xuân
Dáng xưa thay đổi vì năm tháng
Hay bởi gian truân lẫn phước phần?
25-6-2017-Trương Ngọc Thạch
DUYÊN HÒA
Duyên hòa giai ngẫu sánh tình nhân
Tiếng pháo đì đùng rộn trước sân
Vượt nỗi truân chuyên tràn hạnh phúc
Qua cơn bĩ cực xóa u nần
Tuồng như tấc dạ du dương khúc
Tựa thể đôi lòng ấm áp xuân!
Chung thủy bên người vui dã ngoại
Trời cao ưu ái đã ban phần.
Như Thu
CẢNH VƯỜN
Bên đồi trải rộng cảnh vườn, nhân
Rạng ánh trăng soi đẹp bội phần
Lối rộng thênh thang vào tận ngõ
Oanh vàng ríu rít lượn từ sân
Xum xuê gốc vững tàn xanh biếc
Lúc lỉu cành tươi quả  ngọt nần
Gió bão dồn xô,bền tán tỏa
Chim hòa,bướm lượn,thắm mầu xuân.
Phạm Duy Lương
HỔ VẠN PHẦN
Họa bốn vần
Hưu chốn vùng cao tựa ẩn nhân
Gió đàn tang tính nhộn trên sân
Trời cho sương nắng tôi thân mn
Đất góp ngô khoai giải nỗi buồn
Chữ nghĩa tả tơi ngày tháng hạ
Tâm hồn mụ mẫm khói hương xuân
Đêm mơ như thấy ai mời họa
Biết viết sao đây,hổ vạn phần!
Trần NhưTùng
ĐÔI LỜI
Thực tình muốn đáp lễ thi nhân
Nhưng ngặt trùng tay với cục "nần"
Cuối tháng,ngày qua...mưa thúi đất
Đầu hè,bão ghé...nước tràn sân
Vườn rau xơ xác mong trời nắng
Khúm cúc bùi ngùi tiếc ánh xuân
Gửi mấy dòng thơ dù rất bận
Lòng nghe phơi phới được đôi phần!
Trần Lệ Khánh
MỘNG VỚI HOA
Như còn phảng phất bóng giai nhân
Trên đóa quỳnh vàng ở cuối sân
Quý phái hương thơm đài thấm đẫm
Kiêu sa áo lụa cánh chia phần
Đam mê dưới nguyệt kề vai mộng
Đắm đuối bên nàng say nét xuân
Sắp hết mùa trăng, hoa sẽ héo
Là duyên hay phận ,nợ hay nần?
Sông Thu
THUỞ ẤY
Nhớ thuở hôm nào gặp mỹ nhân
Một chiều thấp thoáng dáng qua sân
Tương tư mất ngủ ,hồn mờ loạn
Ngớ ngẩn quên ăn ,óc  rối nần
Quyết dạ trao thư mùa Hạ tới
Kiên lòng gởi thiệp buổi đầu Xuân
Và rồi mắt đắm trao duyên phận
Mai sớm ngõ hoa ...pháo tặng phần
Tháng 6-2017-Minh Thúy 
Nguồn :nguyenhuykhoi48@gmail.com

Thứ Năm, 22 tháng 6, 2017

GỐC XOÀI VƯỜN QUÊ


THƠ XƯỚNG HỌA
GỐC XOÀI VƯỜN QUÊ
Qua sành lớn dậy giữa vườn quê
Dẫu gió dồn sương lạnh bốn bề
Phía đã ba thằng xô lớp quậy
Bên còn mấy cụ dựng mành che
Mầm xanh, quả ngọt, chen mùa trổ
Nhạn trắng, hoàng oanh mở hội về
Tố bão xem thường như chẳng có
Vươn tàn, dịu nắng, tỏa xum xuê
15 - 6 - 2017
Phạm Duy Lương

BÀI HỌA
    NHỚ BÓNG QUÊ
Xa cảnh điền viên vắng bóng quê
Tâm tư xao động nhớ trăm  bề!?
Vườn trăng ngào ngạt nồng hương tỏa,
Ngõ trúc quanh co rợp bóng che
Lễ Tổ,... cha ông lưu phả hệ,
Hội Làng,... con cháu hợp nhau về
Đất lành chim đậu dân trù phú
Đa mở vòm xanh tán xỏa xuê!
  17-6-2017
Nguyễn Duy Khôi
 
VƯỜN QUẢ QUÊ XƯA
Những vườn cây trái ở làng quê
Quả trĩu đan chen khắp tứ bề
Đây gốc sầu riêng thân thẳng vượt
Nọ cành măng cụt tán nghiêng che
Ngạt ngào hoa bưởi hương lan tỏa
Nhộn nhịp đàn ong cánh lượn về
Đu đủ, mít, xoài, cam...vẫy gọi
Khách vào nếm thử, chủ xoa xuê.
Sông Thu
     CÂY XOÀI ĐẤT MẸ

    
Giữ hai từ cuối bài
Gốc xoài Hồng Lĩnh nặng hồn quê
Ngày trước quanh đây khó bộn bề.
Củ sắn củ mài lưng bữa chịu
Manh buồm manh giẻ tấm thân che.
Đổi đời cây cũng cành tươi trổ
Khởi sắc dân lên ánh sáng về
Cuộc sống an bình no ấm dậy
Vườn xưa quả ngọt lá xum xuê .
Trần Như Tùng
ĐỔI THAY…
 
đã mấy chục năm nhớ xóm quê
gần sông ruộng lúa trải bề bề
vườn cây bát ngát chim bay bổng
ngõ vắng hai hàng khóm trúc che
nhà gạch tường cao xe cộ mới
hồ bơi người lạ khắp nơi về
chơ vơ một khoảnh như xa cách
phong cảnh điêu tàn vẫn dáng xuê*
Lộc Bắc
*xuê : xinh, đẹp

VƯỜN CỦA NGOẠI
Mỗi độ hè sang trở lại quê
Cây to bóng cả rộng ba bề
Cà chua, mướp đắng,đầy rau ngọt
Măng cụt, xoài Xiêm đủ trái xuê
Xá lỵ dăm cây,chim quậy phá
Nhãn lồng bộn quả,ngoại bao che
Miệt vườn tha thiết ôi triù mến
Dặm thẳm ngàn phương vẫn nhớ về.
Thanh Hoà
QUÊ NGOẠI
Mùa hè ước muốn trở về quê
Nhà Ngoại đất đai rộng tứ bề 
Mướp , Đậu leo đầy giàn rợp mát 
Cam , Đào mọc toả bóng cây che 
 Sau vườn Nhãn chín , Ong bay lượn 
 Trước ngõ Xoài thơm , gió thổi về 
Bắt võng nằm nghe Ve réo gọi 
Đói lòng hái Mận nếm ngon xuê
Minh Thuý-Tháng 6 _2017   
THĂM LẠI VƯỜN QUÊ
Ngày hè rộn rã trở về quê
Dạo bước Trang Viên đẹp thế bề.
Bóng nước sen hồng vươn nụ thắm
Ven hồ liễu biếc rủ mành che
Ngàn hoa đọ sắc đưa hương ngát
Cánh bướm khoe duyên nhẹ lướt về
Mít bưởi hồng đào đơm trĩu trái
Vòm cây ánh nắng nhẹ xoa xuê.
  18-6-2017.
Trần Lệ Khánh
CÂY ỔI VƯỜN XƯA
Cây ổi vươn cành cuối góc quê
Nhìn quanh khuất lấp giữa bao bề
Là nơi thoáng đãng trời mây lộng
Là chốn yên bình tán lá che
Tuổi ấu thơ lòng đi bỏ lại
Đường mơ tưởng dạ bước quay về
Niềm vui thuở ấy long lanh mãi
Trái ngọt thơm lừng vẫn chín xuê
Lý Đức Quỳnh
MƯA QUÊ

Trở giấc trăng lùa chợt nhớ quê
Hễ mưa mái rạ dột ba bề
Ở nơi mẹ nghỉ quên nào dói*
Giữa chỗ cha nằm chửa kịp che
Vườn cũ ướt cành mong nhạn tới
Lối xưa rêu lạnh ngóng ai về
Ì ùng sấm dạ càng chua xót
Lữ thứ bao giờ được trở xuê.
Phan Tự Trí
* dặm tranh vào chỗ dột

Thứ Sáu, 16 tháng 6, 2017

GRATEFUL “FATHERS DAY - 18/6/2017”


THƠ XƯỚNG HỌA
Như Thị.Lý Đức Quỳnh,Trần Lệ Khánh,Huy Khôi,
Minh Thúy,Phan Tự Trí,Trần Như Tùng,
TÌNH CHA MUÔN THUỞ
“Ô thước kiều”
Lời người đọng mãi giữa mênh mang
Tha thiết tỏa hương đượm gió ngàn
Khắc khoải dặn dò trao Nguyễn Trãi
Ân cần bịn rịn ngẫm Nam Quan
Ung dung chân khóa nhìn ly biệt
Thanh thản tay cùm biết hợp tan
Ngôn ngữ trần gian nào tả hết
Tình Cha đằm thắm chẳng phai tàn

Tình Cha tô thắm nét quê hương
Ngạo nghễ thung thăng mặc bạo cường
Chất phác phong tư vang mọi nẻo
Quê mùa cốt cách dội ngàn phương
Khuyên con nhẫn nhịn cùng làng bản
Dạy trẻ khoan dung với xóm phường
Yên hưởng thái bình bên ruộng rẫy
Như trăng vằng vặc giữa đêm trường
Như Thị
BÀI HỌA
LÒNG CHA
“Ô thước kiều”
Trĩu nặng đường trần nhẫn nại mang
Vời cao khoáng đãng tiếng thông ngàn
Dìu mây níu lặng bên triền núi
Dẫn gió phiêu bồng tận ải quan
Thấu lẽ vô thường qua hội ngộ
Nên lời biến dịch chuyển ly tan
Bao dung rộng sánh như trời bể
Dưỡng nụ tầm xuân giữa úa tàn

Dưỡng nụ xuân tình rực sắc hương
Khiêm nhu tiết khí tẩm kiên cường
Hòa thơm bản quán tròn lân lý
Quyện thắm chân trời lộng viễn phương
Giữ nước gìn nguồn trong vĩnh cửu
Trồng cây đắp cội vững miên trường
Thanh bình quê kiểng ngàn tươi đẹp
Hiện đại năm châu sánh phố phường…
Lý Đức Quỳnh
PHI KHANH NGUYỄN TRÃI
Ô Thước Kiều
Công Cha nghĩa nặng dạ luôn mang.
Sánh cả trời mây núi biển ngàn.
Nợ nước dẫu đi vào cửa tử
Tình con dạy lại chốn biên quan.
Nên nuôi chí lớn xây cơ nghiệp.
Chớ để lòng đau chuyện hợp tan.
Thế mới trung thành và hiếu đễ
Lòng Cha sẽ thỏa tuổi dương tàn

Lòng Cha theo khắp nẻo tha hương
Kiếm bậc Minh Quân chống giặc cường.
Vất vả mười năm lưu tiếng hịch.
Vinh quang một thủa dội thôn phường.
Lời khuyên Thân Phụ ghi tâm thức
Đức tốt hiếu nam vững  lập trường.
Nhạc suối rừng thông thanh đạm sống.
Sao khuê tỏa rạng khắp thiên trường./.
Trần Lệ Khánh-17-2-2017.
HẠO KHÍ
Ô thước kiều
Buổi ấy,...Người đi...nghĩa nặng mang,
Gót mòn bươn chải vượt non ngàn!
Lời Cha thâm lắng nơi biên giới
Đất Mẹ tồn sinh chốn ải quan.
Thấu lẽ sắc không quên cách trở,
Thấm điều nhân quả mặc ly tan!
Nhân tình thế thái đời sân lận
Đức trọng tâm trung khó lụy, tàn?!

Đức trọng tâm trung vị cố hương,
Thẳng ngay cương nghị át uy cường!
Dấn thân ngậm đắng không đôi ngả
Để tiếng lưu thơm khắp tứ phương!
Nhân cách né ngôn phàm kẻ chợ,
Phong tư giữ lễ trọng dân phường!
Điền viên chí thú đời an lạc
B thuở lao lung mọi đoạn trường!
Hạ 2017-Nguyễn Huy Khôi
HOÀI NIỆM
Ô thước kiều
Hồn về lối cũ nghĩ hoang mang
Tìm bóng thương yêu cách dặm ngàn
Dáng lớn oai hùng như núi cả
Mặt tròn cương nghị giống ông quan
Ngày thơ nắng mướt luôn sum họp
Tuổi mộng mưa hiền chẳng rẽ tan
Thuở ấy ra đi hồn giá lạnh
Lệ rơi bịn rịn ngõ hoa tàn

Lệ rơi ngoảnh bước biệt ly hương
Cầu nguyện cao niên được tráng cường
Bóng vẫn chứa chan theo  bốn hướng
Hình luôn ấp ủ mãi muôn phương
Lời khuyên dạ trải cùng làng xóm
Tiếng bảo lòng dâng khắp phố phường”
Ơn bậc sinh thành bao xiết kể
Nay xa thao thức nhớ đêm trường
Minh Thuý-Father' s Day-18-6-2017
LÒNG CHA
Con dại người đời bảo cái mang
Tình cha nghĩa mẹ tựa non ngàn
Tử tôn thành đạt xuôi trường thủy
Tiên tổ yên lòng lộng đại quan
Nhân đức ráng lưu rồi hội tụ
Trí năng cố giữ khỏi ly tan
Một đời người trải bao dâu bể
Muôn thuở phúc ân chẳng lụi tàn

Muôn thuở phúc lành mãi ngát hương
Trước bao bão tố vẫn ngoan cường
Thân lươn trầm lặn mòn muôn lớp
Chí phượng tung hoành khắp mọi phương
Chỉ ước quế hòe luôn dũng mãnh
Hằng mong cù mộc mãi can trường
Để trong ngọn nến mừng xuân tới
Có cả lòng cha sáng hội phường.
Phan Tự Trí
CHA TÔI ĐÓ
“Khổ 2”
Ơn cha nuôi dạy, tổ thơm hương
Biết cuốc biết ươm tố chất cường.
Hướng thiện khiêm nhường tâm một đích
Hành cần tần tảo chí mười phương.
Biết đường cầu chữ nghe lời mẹ
Biết cách yêu quê giúp ngõ phường.
Như đấng sinh thành từng ấp ủ
Ta là hạt cát giữa sa trường.
Trần Như Tùng

Thứ Năm, 15 tháng 6, 2017

CHIA TAY !

THƠ XƯỚNG HỌA
Phan Tự Trí,Trần Ngộ,Phạm Duy Lương,
Huy Khôi“2”,Trương Ngọc Thạch,Minh Thúy"2",
Trần Lệ Khánh,KimOanh,Bảo Trâm,
Lý Đức Quỳnh,Hồ Tiến Triển,Hoành Châu,

CHIA TAY !
“Yết hậu”
Sắc phượng bên đường đã đỏ hoe
Chia tay lưu bút lệ hoen nhòe
Tiếng ve nức nở buồn ly biệt
Hè …
Như Thị
BÀI HỌA
CHIA TAY !
“Yết hậu”

Sân trường giọt nắng cũng hoe hoe
Bè bạn ôm nhau nước mắt nhòe
Kỷ niệm ướp hồn thôi tạm biệt
Hè …
PhanTựTrí

“Yết hậu”
Xa ri ta thy mt ai hoe
C
ánh phượng thương em cũng thm nhòe
Ti
n gót người v nơi chn y
H
è
Tr
n Ng
BỒI HỒI
“Yết hậu”
Bồi hồi phượng giục nắng vàng hoe
Mực tím rưng rưng giọt lệ nhòe
Mỗi bước mỗi xa tà áo trắng
15 - 6 – 2015-Phạm Duy Lương
Yết hậu
1
Lung linh nắng sớm trải vàng hoe
Mắt phượng ai xui lệ đỏ nhòe '?"
Trường lớp xốn xang,...ve tấu nhạc:
Hè...
2
Bên nhau xao xuyến,... mắt hoe hoe
Phượng thắp đèn hoa bóng nhập nhòe
Vương bóng áo dài...lòng bịn rịn:
Hè...
6-2017-Nguyễn Huy Khôi
TẠM BIỆT
“Yết hậu”
Bên hồ hoa phượng đỏ hoe hoe
Quyến luyến bạn hiền mắt lệ nhòe
Lưu bút ngày xanh mong gặp lại
HÈ…
Trương Ngọc Thạch
KỶ NIỆM
“Yết hậu”
Phượng hồng áo trắng nắng vàng hoe
Tạm biệt tuổi xanh khóe mắt nhòe
Trang vở học trò lưu kỷ niệm...
Hè.
Trần Lệ Khánh--16-7-2017
MÙA TẠM BIỆT
“Yết hậu”
Nắng Hạ khoe màu Phượng rực hoe
Chia tay bè bạn mắt mờ nhoè
Sân trường , áo trắng ..buồn lưu luyến
Minh Thúy
GIÃ BIỆT
“Yết hậu”
Chia tay buổi ấy mắt người hoe
Tan nát tim tôi lệ ướt nhoè
Lưu bút trao nhau.. lời giã biệt
Hè…
Kim Oanh
NHỚ
“Yết hậu”
Phương xưa còn đỏ thắm màu hoe
Nhớ lắm quê hương chẳng nhạt nhòe
Một thưở sân trường bao luyến tiếc
Hè…
Bảo Trâm
LƯU LUYẾN
“Yết hậu”
Ve sầu đỏ phượng nắng chiều hoe
Bịn rịn tay chia níu lệ nhòe
Thấp thỏm nghe lòng đau tiễn biệt
Hè…
Lý Đức Quỳnh
HÈ LƯU LUYẾN
“Yết hậu”
Nắng trải sân trường chiếu rực hoe
Bùi ngùi tạm biệt mắt sưng nhoè
Ve ca ,  Phượng nở ...sầu man mác
Minh Thuý
LƯU BÚT HÈ
“Yết hậu”
Ai khóc hè về mắt đỏ hoe
Kẻ đưa... người tiễn... lệ rơi... nhòe
Ngậm ngùi xúc động trao lưu bút
Hè...
Hồ Tiến Triển
MÙA PHƯỢNG VĨ 
“Yết hậu”

Hạ về phượng đỏ nắng vàng hoe

Áo  trắng đường xa bỗng  nhạt  nhòe
Cách biệt trường  yêu ,, sầu  cửa lớp  
             Hè   ...
Hoành Châu

Thứ Hai, 12 tháng 6, 2017

CẢM THÁN

THƠ XƯỚNG HỌA
Huy Khôi"2", Trần Lệ Khánh ,Phan Tự Trí,
Lộc Bắc,Lý Đức Quỳnh,NS-Canada,
Hàn Nhuệ Cương,Hồ Văn Đình,
CẢM THÁN
“Liên Hoàn”
Xuống chiếu thơ ngồi để hiểu thương
Đem tình cảm gởi đến muôn phương
Đã từng khốn quẫn vì đau đớn
Nên phải chơ vơ giữa đoạn trường
Về với tao nhân không mặc cả
Đi theo thi hữu chẳng so lường
Một đời khiêm hạ chăm cầu học
Nhàn tản cùng tôi suốt chặng đường

Nhàn tản cùng tôi suốt chặng đường
Nào khoe thấy biết dợm đo lường
Vần niêm đã cũ còn kênh kiệu
Câu chữ thì mòn lại khó thương
Bát cú thôi xao mong bất diệt
Thất ngôn xướng họa ước miên trường
Nhìn em thơ mới trồng tươi thắm
Nẩy lộc nứt mầm khắp bốn phương
Như Thị
XANH LẠI NỤ CƯỜI
“Liên Hoàn”
Thú chơi tao nhã ...vốn yêu thương,
Bằng hữu tri giao kết bốn phương !
Vận hạn bợn gì qua đoản khúc,
Nghiệp duyên chi quản trải miên trường?
Nông sâu,... rốn bể khôn dò hỏi,
Rộng hẹp,..lòng nhân khó định lường?
Có trọng tình nhau thì mới thắm,
Không dưng đâu dễ hợp chung đường ?

Không dưng đâu dễ hợp chung đường
Cao,thấp,dở,hay...khó đọ,...lường ?
Mất chẳng thiếu đi ngàn nghĩa cử,
Cho là nhận được vạn niềm thương!
Thân trầy tận nẻo,... hay tâm tịnh,
Mắt thức tàn canh,... thấu dạ trường?
Xanh lại nụ cười, say túy lúy...
Hồn xuân thơ thới gởi mười phương!?
6-2017- Nguyễn Huy Khôi
BẠN HỠI ĐỪNG BUỒN...
“Liên Hoàn”
Anh em bốn bể bạn thân thương.
Mở rộng vòng tay kết tứ phương.
Để đẹp tình nghiên vui hạ ấm
Cho tươi nghĩa bút đón xuân trường
Gieo vần học hỏi không hiềm tỵ
Mở ý giao lưu chẳng tính lường
Biển học mênh mông còn mãi học...
Cùng thêu tân cổ của thi đường.

Cùng thêu tân cổ của thi đường
Kẻ thấp người cao chẳng dễ lường
Luật lệ xa xưa...còn nức tiếng
Ngôn từ vạn thủa vẫn thân thương
Câu thơ tứ xướng bay ngàn rộng
Ý họa vần nghênh trải núi trường.
(Bạn hãy thanh tâm đừng nghĩ ngợi.)
Còn bao bằng hữu -  hướng về phương !
Trần Lệ Khánh-11-6-2017
KHIÊM NHƯỜNG
“Liên Hoàn”
Dẫu không ra mặt đã thầm thương.
Nối mạng cùng thơ khắp bốn phương.
Giỏi tựa Gu gồ còn học lớp
Tài như Fây búc cũng theo trường
Giữa non Thái lại quên nghiêng nón
Bên cụ Bành sao dám đọ lường
Muôn dặm sàng khôn chăm chỉ nhặt...
Ở đâu bạn hỏi vẫn lên đường.

Ở đâu bạn hỏi vẫn lên đường.
Mong cố đừng sai chuyến ngược Lường*
Bớt lửa cơm thơm... nhờ bớt giận*
Thêm lòng thơ ngát... lại càng thương*
Thâm tình thấm nặng xuyên miền thẳm
Bạc nghĩa thầm đau suốt dặm trường.
Chẳng có hơn gì thôi chấp ngã.
Hãy vì thơm cảo ngát ngàn phương !
Phan Tự Trí
* lời bài giận thương - dân ca Nghệ Tĩnh
DUYÊN KHỞI...
“Liên Hoàn”
Thuận duyên thơ thẩn thú đau thương
Tao ngộ trên mây khắp bốn phương
Người xướng bày ra vuông chiếu ảo
Bạn bè họa vận thức canh trường
Tao nhân hòa nhã tình thân ái
Mặc khách ham vui chẳng lọc lường
Biển học bao la đời hữu hạn
Chung tay vun đắp một con đường
Chung tay vun đắp một con đường
Bạn ảo năm châu khó gạt lường
Ghép chữ trần thân lòng chán nản
Tìm vần moi óc trí bi thương
Làm xong bài xướng tâm thơ thới
Bài họa tiếp sau rộn hí trường
Một sớm mưa bay mành ấp ủ
Lộc non bé bỏng gió muôn phương!
Lộc Bắc-jun17
GỬI GIÓ
“Liên Hoàn”
Thấu hiểu cho lòng trọn sống thương
Cho tình thắm thiết vị chân phương
Từng chia hoan lạc ngoài sân khấu
Để ngậm buồn đau dưới hậu trường
Đã cắt vào tim ngàn lật lọng
Thôi neo ở trí những suy lường
Tay buông nhõm nhẹ ngày lui tới
Ngoảnh lại sau lưng…chỉ bụi đường

Ngoảnh lại sau lưng…chỉ bụi đường
Còn chi,chi đó,có chi lường ?
Yêu qua chín suối,nên người giận
Nhớ vượt mười đèo,khiến bậu thương
Bởi nghĩa tình nhau nhìn nguyệt khuyết
Vì duyên nợ bạn thức đêm trường
Dòng sông nhẫn chịu bao bồi lở
Để mãi nâng thuyền đến viễn phương….
Lý Đức Quỳnh
TÌNH THƯƠNG
“Liên Hoàn”
Cuộc sống ngày nay thiếu mến thương
Đua chen danh vọng khắp muôn phương
Con người biến thái tâm vô cảm
Đạo đức đua chen bóng thị trường
Tình nghĩa xem là điều ảo tưởng
Tham sân dẫn tới kiểu so lường
Bao giờ thế giới này thay đổi
Nhân loại cùng chung một hướng đường!

Nhân loại cùng chung một hướng đường !
Đem tình gieo rắc chốn ngàn phương
Tìm về những tháng ngày thân ái
Nhung nhớ bao hình ảnh luyến thương
Kỷ niệm thấm nhuần hoài ký ức
Người người sum họp lại huyên đường
Về nơi quê cũ dâng hương khói
Thanh đạm an lành chẳng lọc lường !
NS-CANADA
M HƯƠNG CÂU CHỮ
Chưa lần tri diện,...đã thầm thương,
Ấm áp  tình nhau tỏa tứ phương!
Kẻ nát óc suy trầy bóng quạnh,
Người trau mày ngẫm nẫu canh trường!
Lời hay ý đẹp,...khôn đo đắn,
Dạ thực lòng trân,...khéo lựa,lường.
Tương ngộ tri giao trên "mạng ảo",
Nhân tâm chưa thấu,...vẫn chung đường?!

Nhân tâm chưa thấu,...vẫn chung đường?!
Lễ nghĩa,...xưa nay né kỵ,lường,
Bởi sống ân tình cao lẽ đạo,
Nên đời đằm thắm đẹp niềm thương!
Đã là ý hợp khơi mầm sáng,
Nỡ để lòng đau xói dạ trường?!
Sau trước thủy chung vui hỷ xả...
Mở hương câu chữ gởi muôn phương
Nguyễn Huy Khôi
TẬP THIỀN
Tập thiền thanh tịnh nặng tình thương
Huynh đệ, đồng môn khắp bốn phương
Tĩnh tại, tâm an,... vơi tật bệnh
Yên bình, thân mạnh,... bớt so lường
Bạc tiền nào bận,... qua gian khó
Danh lợi đâu màng,... vượt đoạn trường
Hạnh phúc cuối đời nên ráng học
Tiêu nhàn tinh tấn Phúc trăm đường.

Tiêu nhàn tinh tấn Phúc trăm đường
Mời bạn thân ơi sớm đến trường
Đừng để sức tàn, thân diệu vợi
Thời qua phận héo, bệnh khôn lường
Đệ huynh khuyên thật mau về lớp
Thi hữu hay tin nhớ kiếm phương
Thiền tọa Tâm an, hồng sắc thắm
Thơ bay khơi dậy cả nguồn... Thương!
Hàn Nhuệ Cương
TÔN VINH
Vi hành thiên hạ thỏa niềm thương
Chợt ngộ ra rằng khắp bốn phương
Quằn quại thân già trong tật bệnh
Hét la con trẻ suốt canh trường
Thân vương y pháp sao đành nỡ
Sự học chân tu nỏ dám lường
Rừng vắng hang sâu tìm bí quyết
Dành trao nhân loại rộng thêm đường...

Dành trao thiên hạ rộng thêm đường
Bác ái, từ bi,... khó gạt lường
Nắng sưởi niềm vui chung mọi giới
Mây xua lẻ bóng sáng đêm trường
Trường Sinh ngời tỏa nơi trần thế
Môn pháp chân truyền khắp thập phương
Nguyện hướng chung lòng xây nghĩa cả
Đáp đền trọn nghĩa nặng tình thương.
Hồ Văn Đình