THƠ
MỜI HỌA
TÌNH HOÀI MỘNG
Gió thổi mây lùa khuất ánh trăng
Sông dài sóng vỗ bóng nhì nhằng
Tình thu thấm thía tình hoài ngóng
Nghĩa hạ thâm trầm nghĩa mãi giăng
Mộng vỡ bờ sương lòng thổn thức
Mơ khai ngõ trúc dạ bâng khuâng
Trang lòng thỏ thẻ cùng sông nước
Vạc gọi thâu canh đã lạc đàn
GM.Nguyễn Đình Diệm
BÀI HỌA
MƯA
“Họa 4 vần”
Mây phủ che mờ cả bóng trăng
Trên cao tia chớp vẽ lằng nhằng
Khí trời ngôt ngạt càng oi bức
Cảm giác nặng nề cứ bủa giăng
Tiếng sấm rền vang, mưa xối xả
Ngõ đường ướt ngập, nước tràn dâng
Người xe hối hả về cho kịp
Táo tác trông như kiến rã đàn
Sông Thu
LỠ CUNG ĐÀN
Ngàn mây khuất nẻo nhạt màu trăng
Mộng thực thâu canh giấc nhập nhằng
Thuở ấy xa nhau trùm bão nổi
Bây chừ dẫu gặp phủ mây giăng
Lương duyên biển hẹn lòng đeo gánh
Mối nợ non thề dạ vác khuân
Chén rượu ngày nào chưa kịp uống
Nên nay tình đã lỡ cung đàn
Thủy Lâm Synh (CA)
Aug. 25, 2016
THU LỠ CUNG ĐÀN
“Họa 4 vần”
Thu mài đau Cuội mỏng vành trăng
Đài Quảng chơ vơ cứ nhịt nhằng
Nấn ná tơ lòng chưa sợi kéo
Lùng tùng đũi nhện đã mùng giăng
Phải chăng vũ oán dòng Tư Mã
Lại để vân hành khúc Quảng Lăng
Trơ lại mắt sầu trong quạnh vắng
Canh khuya thảng thốt lỡ cung đàn.
Phan Tự Trí
CẢM HOÀI
Thu niềm bóng trải gió lùa trăng
Tình nhớ đeo mang cứ nhẵng nhằng
Trăn trở đường xưa hương mộng đắm
Ngậm ngùi lối cũ tuyết sương giăng
Tơ lòng rối rắm day cùng dứt
Luống ái thẩn thờ bâng với khuâng
Ngõ trúc đìu hiu sầu lẻ bóng
Đá vàng lỗi hẹn lỡ cung đàn.
Liêu Đình Tự
CHẲNG
CÒN MONG
Nửa ở nửa đi ý nhập nhằng
Màn mưa mờ ảo phủ mờ trăng
Người thân thuở ấy tình sâu lắng
Bạn cũ giờ này nghĩa thấm giăng
Mơ mộng bóng hình tâm khắc khoải
Tỉnh ra cảnh vắng dạ bâng khuâng
Tâm hồn xao xuyến trong đêm vắng
Tình cảm bao năm lỡ nhịp đàn
26-08-2016-Hồ Hắc
Hải
LÀM SAO TRỞ LẠI ĐÀN
Kính họa Bâng tôi gửi cụ Khuâng
Nguyệt buồn mây xám chắn lằng
nhằng.
Ước mơ thầm kín từng ôm ủ
Viễn cảnh đề huề đã mắc giăng.
Mộng vỡ vườn mai tìm khắp lá
Đời đơn cội liễu giãi cùng trăng.
“Bắt cô trói cột” nghe sầu quá
Vạc hỡi làm sao trở lại đàn.
Trần Như Tùng
EM TÔI
(Họa 4 vần)
Em cười lóng lánh ngọc ngà trăng
Mà khói sương vây phủ nhập nhằng
Gót mộng nhàu phai chiều nhớ rụng
Môi tình úa nhạt tối sầu giăng
Ngày tàn rộng mãi niềm chia biệt
Tháng lụn xa hoài nỗi cách phân
Đối bóng miên trường ôm bóng quạnh
Tri âm ai hỡi để ai đàn !
Lý Đức Quỳnh
TÌNH CŨ
Hai đứa
bên nhau dưới bóng trăng
Ngồi nhìn sương
lạnh mãi lằng nhằng
Không gian lặng
lẽ khơi tâm sự
Mây khói mơ
màng mộng ước giăng
Gió thổi
lá rơi bay lả tả
Chim kêu nhạn
lạc nhớ bâng khuâng
Gặp em trước
cổng làng quê ngoại
Tình cũ mười
năm lỡ nhịp đàn.
Ngô Văn Giai
Virginia, Aug
25/2016
TÌNH XƯA
Ngày tháng đợi
chờ theo gió trăng,
Nhớ thương
quay quắt nỗi lằng nhằng.
Tìm người
mơ ước tìm xa vắng...
Mộng ảnh
yêu hoài mộng cứ giăng.
Lỗi hẹn
trăm năm mang bội ước,
Thôi đành một
kiếp chịu hùa khuân.
Canh tàn bóng nhạn
kêu sương gọi,
Gợi nhớ
tình xưa lỡ phím đàn.
Phùng Trần - Trần
Quế Sơn
(Illinois; Aug-
26-2016)
TÌNH LỠ
Bên đồi thông lạnh mấy mùa trăng
Từ giã khôn nguôi cứ nhập nhằng
Đi chẳng chịu đi tình quyến luyến
Ở thì không ở tuyết sương giăng
Quê nhà em ngóng đau cùng đớn
Đất khách chàng trông bâng lẫn khuâng
Lòng dặn lòng nay không lỡ nữa
Thương nhau lấy đại khỏi mâng đàn!
Lộc Bắc
Aug2016
NHÂN SINH MỘT KIẾP
Nhân sinh một kiếp mơ sao trăng
khỏa lấp khổ đau vơí nhọc nhằn
Thơ phú thường xuyên, kêu ới ới
Điệu vần tung hứng bủa giăng giăng
Chớ quên quê cũ đau rên siết
luôn nhớ dân đen khổ vác khuân
Quang phục quê hương luôn góp sức
Chớ nên vô cảm ôm cây đàn.
BS Phùng văn Hạnh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*