Bến Xe Nguyễn Hoàng xưa
BÀI XƯỚNG
LỆ
THƠ!
“Thể
áp cú”
Huế vẫn trong tôi
tự bấy giờ
Giờ đành gặp gỡ
chỉ trong mơ
Mơ mòng hội ngộ
cầm tha thiết
Thiết nghĩ tương
phùng ngậm ngẩn ngơ
Ngơ ngáo mô rồi
trang chữ nhạt
Nhạt nhòa rứa hỡi
áng văn mờ
Mờ phai nhức nhối
niềm hiu quạnh
Quạnh quẽ âm thầm
tứa lệ thơ
Lê Đăng Mành
BÀI
HỌA
YÊU
EM
Yêu em ngày nớ đến bây giờ!
Giờ vẫn còn in dấu cõi mơ.
Mơ mãi những chiều ta nhuốm mộng ,
Mộng hoài bao sáng ai buồn ngơ.
Ngơ như rứa đó chừ thêm rối,
Rối quá mà răng cứ ngỡ mờ.
Mờ nhạt dáng hình xưa dấu ái.
Ái ân nồng thắm cuốn vào thơ.
Hoành Trần
13/6/16
Yêu em ngày nớ đến bây giờ!
Giờ vẫn còn in dấu cõi mơ.
Mơ mãi những chiều ta nhuốm mộng ,
Mộng hoài bao sáng ai buồn ngơ.
Ngơ như rứa đó chừ thêm rối,
Rối quá mà răng cứ ngỡ mờ.
Mờ nhạt dáng hình xưa dấu ái.
Ái ân nồng thắm cuốn vào thơ.
Hoành Trần
13/6/16
TÌNH
THƠ
Kết bạn giao lưu chẳng muộn giờ!
Giờ trao thơ phú trải vườn mơ
Mơ tình thi hữu luôn bền vững
Vững nghĩa nhân trần chẳng ngác ngơ
Ngơ ngẩn nai vàng đang bỡ ngỡ
Ngỡ ngàn suối mộng đã phai mờ
Mờ lu dĩ vãng lòng không nhạt
Nhạc trổi xuân về đẹp ý thơ.
Đức Hạnh
13.6.2016
Kết bạn giao lưu chẳng muộn giờ!
Giờ trao thơ phú trải vườn mơ
Mơ tình thi hữu luôn bền vững
Vững nghĩa nhân trần chẳng ngác ngơ
Ngơ ngẩn nai vàng đang bỡ ngỡ
Ngỡ ngàn suối mộng đã phai mờ
Mờ lu dĩ vãng lòng không nhạt
Nhạc trổi xuân về đẹp ý thơ.
Đức Hạnh
13.6.2016
CUỐN
VÀO THƠ
Tơng tư độ ấy đến bây giờ
Giờ nỡ quên rồi những mộng mơ ?
Mơ mãi cau già sao lại tủi
Tủi hoài vôi mặn lẽ nào ngơ
Ngơ ngơ vần ngửa cho tình nhạt
Ngẩn ngẩn xoay nghiêng để nghĩa mờ
Mờ ảo thôi đành theo thác cuốn
Cuốn vào đau đớn mấy dòng thơ.
Phan Tự Trí
Tơng tư độ ấy đến bây giờ
Giờ nỡ quên rồi những mộng mơ ?
Mơ mãi cau già sao lại tủi
Tủi hoài vôi mặn lẽ nào ngơ
Ngơ ngơ vần ngửa cho tình nhạt
Ngẩn ngẩn xoay nghiêng để nghĩa mờ
Mờ ảo thôi đành theo thác cuốn
Cuốn vào đau đớn mấy dòng thơ.
Phan Tự Trí
THƠ
TÌNH
THƠ em cất giữ tận bây giờ
Giờ gặp chăng là chỉ giấc mơ
Mơ buổi tao phùng chi bỡ ngỡ
Ngỡ ngàng sum hợp để làm ngơ...
Ngơ đồi núi cũ sương nhòa nhạt
Nhạt suối rừng xưa khói tỏa mờ
Mờ nét môi hồng ôi rạng rỡ..
Rỡ ràng ướp mộng những tình thơ
Cư Nguyễn
THƠ em cất giữ tận bây giờ
Giờ gặp chăng là chỉ giấc mơ
Mơ buổi tao phùng chi bỡ ngỡ
Ngỡ ngàng sum hợp để làm ngơ...
Ngơ đồi núi cũ sương nhòa nhạt
Nhạt suối rừng xưa khói tỏa mờ
Mờ nét môi hồng ôi rạng rỡ..
Rỡ ràng ướp mộng những tình thơ
Cư Nguyễn
BÓNG
ĐÁ
Baraxin thua
Dứt tiếng còi tan báo hết giờ
Giờ cùng cúi mặt để mà mơ
Mơ đành hiệp một hòa không thắng
Thắng chẳng hồi hai cũng chịu ngơ
Ngơ ngác vào trong còn khoảng cách
Cách ngăn bước tiếp vẫn xa mờ
Mờ danh cả đội vì non quá
Quá yếu thôi về để họa thơ
MC 3kn 14.6.16
Baraxin thua
Dứt tiếng còi tan báo hết giờ
Giờ cùng cúi mặt để mà mơ
Mơ đành hiệp một hòa không thắng
Thắng chẳng hồi hai cũng chịu ngơ
Ngơ ngác vào trong còn khoảng cách
Cách ngăn bước tiếp vẫn xa mờ
Mờ danh cả đội vì non quá
Quá yếu thôi về để họa thơ
MC 3kn 14.6.16
TÌNH LƯU NHỚ
Cánh
phượng tơ lòng giữ tận giờ
Giờ còn
lặng lẽ đẹp hồn mơ
Mơ hoài
một thuở tình say đắm
Đắm mãi
bao thời dạ ngẩn ngơ
Ngơ đợi
soi tìm trang kỷ niệm
Niệm
mong lục lọi áng thi mờ
Mờ hình
nhạt bóng chừ lưu nhớ
Nhớ sắc
hương nồng tuyệt tứ thơ
GM.Nguyễn Đình Diệm
Ý
THƠ PHẬN BẠC
Dạo đó yêu nhau đến tận giờ
Giờ thì nhớ lại cứ lơ mơ
Mơ màng lứa đẹp điều cần ước
Ước mộng đôi bền chuyện lại ngơ
Ngơ ngác cùng đường chưa sáng rõ
Rõ ngăn chung lối vẫn lu mờ
Mờ ân oán trả thêm hờn phận
Phận bạc gieo vần dệt ý thơ
Thảo Phước
Dạo đó yêu nhau đến tận giờ
Giờ thì nhớ lại cứ lơ mơ
Mơ màng lứa đẹp điều cần ước
Ước mộng đôi bền chuyện lại ngơ
Ngơ ngác cùng đường chưa sáng rõ
Rõ ngăn chung lối vẫn lu mờ
Mờ ân oán trả thêm hờn phận
Phận bạc gieo vần dệt ý thơ
Thảo Phước
ƯỚC GÌ…
Đơn phương ngóng đợi mấy canh
giờ!
Giờ ngắm ai rồi thỏa mộng mơ
Mơ pháo dây hồng xe nỗi nhớ
Nhớ làn môi thắm ướp hồn ngơ
Ngơ men rượu đắng duyên đành lỡ
Lỡ chuyến đò xưa dạ chẳng mờ
Mờ mịt tương lai lòng vẫn ước
Ước gì gặp lại dáng ngây thơ.
Như Thu
TÌNH XA
Từ lúc biết nhau mãi đến giờ
Giờ mong gặp gỡ vẫn còn mơ
Mơ qua bên nớ thăm người mộng
Mộng đến bên này viếng kẻ ngơ ?
Ngơ ngác lưng trời mây lẩn thẩn
Thẩn thơ mình bậu bóng lu mờ
Mờ sương lành lạnh lòng lưu luyến
Luyến nhớ hình ai nhạt ý thơ !
NS CANADA
KHÓ VỊNH THƠ
Huế hội ngộ tôi có một giờ
Giờ vàng ngọc ấy mãi trong mơ.
Mơ sao có bận dừng mà ngắm
Ngắm kĩ lại nơi thấy vẫn ngơ
Ngơ ngẩn Tràng Tiền khi gió lặng
Lặng lờ Thiên Mụ lúc trăng mờ.
Mờ trong tâm trí thành đô mến
Mến mộ nhưng mà khó vịnh thơ !
Trần Như Tùng
KHẮC KHOẢI ĐỢI CHỜ
“ Thể áp cú”
Âm thầm chờ đợi đến bao giờ
Giờ khắc tương phùng...chỉ giấc mơ !
Mơ mộng càng nhiều thêm tủi hận
Hận sầu chi lắm khiến ngu ngơ
Ngơ tình, tình mãi hằng đeo đuổi
Đuổi bóng, bóng luôn cứ ẩn mờ
Mờ nhạt cánh chim về nẻo quạnh
Quạnh mông trời đất lệ nhoà thơ
Sông Thu
CÒN THƠ
“Thể áp cú”
Dòng tim
máu chảy tự bao giờ
Giờ lặng
phương ngàn gọi Huế mơ
Mơ mãi
gieo sầu thêm ngác ngẩn
Ngẩn hoài
giục nhớ lại phờ ngơ
Ngơ như
chú Cuội nhìn đêm vắng
Vắng tựa
Hằng nga dõi bóng mờ
Mờ mịt
sương đời giăng khuất nẻo
Nẻo về
mộng úa,chỉ còn thơ
Lý Đức Quỳnh
THẬT
LÁO
Việt Nam
tổ quốc tự hồi giờ
Giờ thống
nhất rồi mạnh thực mơ
Mơ tiến
lên thiên đàng giả dối
Dối lần
quanh địa giới ngu ngơ
Ngơ vờ
tham nhũng gom thu đậm
Đậm giả
khiết liêm láo lếu mờ
Mờ nghĩa
tình dân thôi thả luống
Luống
ngao ngán gởi thẹn lòng thơ
Nha Trang,17.06.2016
Võ Sỹ Qúy
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*