TUỔI ĐỘC CƯ
“NĐT”
Cõi tạm
xuân cầm tuổi sáu tư
Bơ phờ mật
ứa nhả tình thư
Nào mong
tạng phủ đừng đau đớn
Nỏ nguyện
tinh thần đỡ ngất ngư
Dưỡng nụ
từ bi nguồn chẳng thiếu
Trồng cây
bát nhã cội thường dư
Trầm luân
yểu - thọ cùng thi phú
Đối đãi xa
rồi - nẻo độc cư
Lê Đăng Mành
BÀI HỌA
TƯƠNG TƯ
Qua rồi cái tuổi biết tương tư,
Lẻo đẻo theo về lại viết thư,
Thấy ốm mẹ lo tô cháo yến,
Trông gầy cha gửi bát bào ngư,
Nhà nghèo tình cảm không lo thiếu,
Vách lá bạc tiền chẳng sợ dư,
Chỉ tội yêu người nên phải khổ,
Vì quên không thấy cảnh bần cư!
HOÀNH TRẦN
GỬI BẠN
Xuân này bạn đã sáu mươi tư
Rỏ máu, tâm lần giữa chánh thư
Những nguyện trườn thân cùng bút mực
Đâu màng trải cuộc với kình ngư
Tiền sông, gạo chợ nào hay thiếu ̉
Chữ thánh, trang đời chẳng sợ dư
Rộng mở đường vui cùng vững bước
Chưa hồi nghĩ tới cảnh nhàn cư .
Phạm Lương
Rỏ máu, tâm lần giữa chánh thư
Những nguyện trườn thân cùng bút mực
Đâu màng trải cuộc với kình ngư
Tiền sông, gạo chợ nào hay thiếu ̉
Chữ thánh, trang đời chẳng sợ dư
Rộng mở đường vui cùng vững bước
Chưa hồi nghĩ tới cảnh nhàn cư .
Phạm Lương
AN CƯ
Còn chi ở tuổi sáu mươi tư
Mà đợi mà mong những lá thư
Dỉ vảng cho vào miền quá khứ
Tương lai cố gắng xứ kình ngư
Cả đời vùng vẫy tình không thiếu
Nửa kiếp thương yêu nghĩa chẳng dư
Tự tại để đời vui hạnh phúc
Hoàng hôn ngắm cảnh sống an cư
PHANHO
Còn chi ở tuổi sáu mươi tư
Mà đợi mà mong những lá thư
Dỉ vảng cho vào miền quá khứ
Tương lai cố gắng xứ kình ngư
Cả đời vùng vẫy tình không thiếu
Nửa kiếp thương yêu nghĩa chẳng dư
Tự tại để đời vui hạnh phúc
Hoàng hôn ngắm cảnh sống an cư
PHANHO
CHÚC XUÂN
Kính người trác tuyệt với thiên tư
Mài lệ đau lòng chuyện chép thư
Bươn thác chẳng ghê bầy thủy quái
Trải sông nào sợ lũ kình ngư
Phòng cơ cho sống bao dào mạch
Tích đức lưu đời chút thặng dư
Vượt cuộc bể dâu rồi mới quý:
Xuân tình chúc đệ ấm bình cư !
Kính người trác tuyệt với thiên tư
Mài lệ đau lòng chuyện chép thư
Bươn thác chẳng ghê bầy thủy quái
Trải sông nào sợ lũ kình ngư
Phòng cơ cho sống bao dào mạch
Tích đức lưu đời chút thặng dư
Vượt cuộc bể dâu rồi mới quý:
Xuân tình chúc đệ ấm bình cư !
Phan Tự Trí – 22/01/2016
KHỔ TẬN CAM LAI
Cuộc sống mỗi thân một nỗi tư
Đôi vần thơ luật chốn lưu thư.
Ốm đau tuổi tác dường nan giải
Vất vả khó nghèo đến ngắc ngư.
Sự nghiệp tưởng vào đường bế tắc
Bệnh tình nghĩ ở thế dôi dư
Đời người có lúc này khi khác
Khổ tận qua rồi cam ...vững cư .
Trần Như Tùng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*