THẢNH THƠI
Thơ mời họa
Vọc đám lợi danh được mấy
người
Thanh nhàn nhã giữa cuộc đầy
vơi
Trượng phu bình tĩnh khi xa
vận
Hảo hán tịnh yên lúc mất thời
Xin chớ lào xào như sóng bể
Mà nên lẫm liệt tợ sương trời
Mặc đời tang hải không chùn
bước
Cho dẫu phai tàn cứ dạo chơi
LêĐăngMành
BÀI HỌA
MẶC!
Đà mang ngũ uẩn kiếp con người
Diễn trọn vai hề chớ để vơi
Lỡ gánh ưu phiền nên vẹn buổi
Dần xa khổ não phải yên thời
Thuyền xao chẳng nệ làn mưa nỡm
Sóng vỗ hề chi bọt biển trời!
Mặc thế nhân tình tang hải cõi
Buông hồn vạn nẻo nỗi niềm chơi./.
27.06.2015
Đà mang ngũ uẩn kiếp con người
Diễn trọn vai hề chớ để vơi
Lỡ gánh ưu phiền nên vẹn buổi
Dần xa khổ não phải yên thời
Thuyền xao chẳng nệ làn mưa nỡm
Sóng vỗ hề chi bọt biển trời!
Mặc thế nhân tình tang hải cõi
Buông hồn vạn nẻo nỗi niềm chơi./.
27.06.2015
Thích Tín Thuận
TÂM CHÂN
Vào giữa phong ba đáng phận người
TÂM CHÂN
Vào giữa phong ba đáng phận người
Tinh thần sáng suốt chẳng hề vơi
Bàn dân lắm kẻ nghe tùy thế
Thiên hạ mấy ai lại thức thời
Lòng tục nhận chìm ngay mặt đất
Mắt xanh nhìn suốt tận chân trời
Anh hùng đã tiến không lùi bước
Quẳng gánh nữa đường - bỏ cuộc chơi
Lê Viên Ngọc
Lê Viên Ngọc
AN NHIÊN TỰ TẠI
Phù danh huyễn ảo rã tim người
Mê đắm sắc tình nỏ chịu vơi
Lỏng chỏng thoát bay mờ rễ cội
Lênh đênh ngụp lặn xám cơ thời
Tưởng là trọn vẹn nằm trong lưới
Đâu biết thành hư bởi tại trời
Dốc tửu kim bằng thơ phú ngợi
Mây ngàn hạc nội thỏng mà chơi
DIỆP KIẾM ANH
DIỆP KIẾM ANH
LƯU LUYẾN …
Chớ mãi băn khoăn sánh với người
Đêm dài tủi phận chẳng hề vơi!
Dù cho tiền bạc nhiều vô số
Nên hiểu trần gian chỉ tạm thời
Nhắc nhở bên lòng xua nghịch cảnh
Hàn huyên cùng bạn ngắm mây trời
Hỏi sao khách trọ còn lưu luyến?
Sẽ có một ngày bỏ cuộc chơi.
Như Thu
GIỮA DÒNG CHƠI
Đồi cao quỹ dữ lấn chen nguời
Gió lạnh xui dồn hạt ấm vơi
Bổi hổi câu hò thương mấy điệu
Bâng khuâng vạt nắng nhớ bao thời
Buồn trông cánh nhạn theo chiều gió
Lặng ngẫm màu son vẽ cảnh trời
Tĩnh tại nhành mai đầu suối nhỏ
Ân cần một nết giữa dòng chơi
Phạm Duy Lương
Đồi cao quỹ dữ lấn chen nguời
Gió lạnh xui dồn hạt ấm vơi
Bổi hổi câu hò thương mấy điệu
Bâng khuâng vạt nắng nhớ bao thời
Buồn trông cánh nhạn theo chiều gió
Lặng ngẫm màu son vẽ cảnh trời
Tĩnh tại nhành mai đầu suối nhỏ
Ân cần một nết giữa dòng chơi
Phạm Duy Lương
NHẸ TỰA LÔNG HÔNG
Vinh hoa phú quý để cho người.
Ta nhận thanh bần cứ dạo chơi
Bầu rượu trăng đưa hồn đảo vận
Túi thơ gió cuốn bụi giao thời
Nghĩa tình vẫn ước ôm lòng biển
Trí huệ hằng mơ nhuộm ánh trời
Nhẹ tựa lông hồng nhìn ảo vọng
Dẫu cho tâm sự mãi đầy vơi.
Phan Tự Trí
AN LÒNG
Còn vương giọt lệ buổi xa người
Chưa được vui đầy đã khóc vơi
Góp hết dư âm từ vạn thuở
Gom thành tiếng lặng đến không thời
Cho đau hóa sóng reo đời biển
Và khổ thành mây lượn kiếp trời
Nhẹ gánh vô thường duyên nợ cũ
An lòng trọn sống để tròn chơi !
Lý Đức Quỳnh
VUI CHƠI
Thời buổi ngợm nhiều lại ít người,
Thôi thì mắt nhắm để lòng vơi!
Cũng không tài giỏi nên buông vận.
Chẳng phải cao siêu để lỡ thời.
Đếm thử trên đời bao kẻ sĩ,
Tính chơi dưới thế mấy con trời?
Nghêu ngao xướng họa vui bè bạn.
Cứ tạm xem là sống để chơi!
Nhatthuyh
Thời buổi ngợm nhiều lại ít người,
Thôi thì mắt nhắm để lòng vơi!
Cũng không tài giỏi nên buông vận.
Chẳng phải cao siêu để lỡ thời.
Đếm thử trên đời bao kẻ sĩ,
Tính chơi dưới thế mấy con trời?
Nghêu ngao xướng họa vui bè bạn.
Cứ tạm xem là sống để chơi!
Nhatthuyh
MẶC KỆ
Xã hội ngay nay có lắm
người
Tiền vô như nước chẳng hề
vơi
Công danh lợi lộc nhờ thân
thế
Phú quí giàu sang cậy một
thời
Số khổ số nghèo là cái số
Thiếu ăn thiếu uống bởi ông
trời
Ra sao,mặc kệ đừng thương
tiếc
Cứ việc an nhàn thú Dao
chơi
Nguyễn Thanh Quang
CÂY MUỐN LẶNG
Thượng đế cho nhau hưởng
kiếp người
Lúc đầy đầy dặn lúc voi
vơi.
Đây khuyên hữu mệnh đừng
than thở
Đó dạy vô duyên phải thức
thời.
Không hận không tham lời
đức Phật
Có làm có hưởng ý ông Trời.
Cây thì muốn lặng xưa nay
vẫn
Gió cứ thèm rung bứt lá
chơi !
Trần Như Tùng