NÒI TÌNH!
Đầu năm xuân cạn biết nằm đâu*
Tơi tả hoa ơi phải nhạt màu
Không muốn tao nhân so chữ
chuốt
Chẳng màng mặc khách lựa vần
trau
Bên thềm từng hiến hương tinh
khiết
Trước ngõ đã dâng nhụy ngọt
ngào
Đến lúc hết thời thành phận
rác
Mặc nòi ong bướm khát tình
trao !
Lê Đăng Mành
*nói lái
Bài Họa
TRÈO ĐÂU *
Trầu đeo trăm nhánh biết trèo đâu ?
Giống vốn không hoa lá một màu
Chằng chịt dây leo nào muốn xén
Um tùm rể cuốn chẳng thèm trau
Đông se cành lạnh thân sầu cảm
Mưa gội bồn xiêu phận nghẹn ngào
Phương ấy có thương thầm nhớ trộm
Tội tình em đã lỡ lời trao
Trần Ngộ Lâm Đông
*trèo đâu : trầu đeo
CHẲNG LẦM TRAO
Đầu thương chung thủy chẳng thường đâu*
Để được tình yêu mãi thắm màu
Nết cũng bởi tâm nên phải luyện
Đẹp nào vì lụa khỏi cần trau
Bến mơ sóng cuộn thêm ào ạt
Cõi mộng hương giăng đến ngạt ngào
Trái ngọt để dành ai nỡ nếm
Bởi mừng duyên đã chẳng lầm trao.
Phan Tự Trí Biên Hòa
*nói lái
MONG HOÀI
Đầu thương ắt chẳng để
thường đâu
Chăm chut cho hoa rộ thắm
màu.
Đã biết ý vần dường đã mến
Càng yêu câu chữ lại càng
trau.
Lời êm lòng mãi còn lưu nhớ
Tứ ngọt đời luôn phải gắng
ngào.
Âu yếm nhìn vườn thơ khởi
sắc
Mong hoài ngày gặp dạ mừng
trao .
Trần Như Tùng Phú Thọ
THƯƠNG CÁNH HOA TÀN
Cành mai trước ngõ sẽ về đâu?
Chậu cúc bên hiên cũng nhạt màu
Sau Tết không còn ai ngó tới
Hết xuân chẳng có kẻ tria trau
Nhà im,khách vắng, đầy hiu quạnh
Hoa úa,hương phai ,thiếu ngạt ngào !
Nhìn cánh hoa rơi trong dạ xót
Tìm người tâm sự nỗi niềm trao!
NS-CANADA
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*