THƠ XƯỚNG HỌA
Phương Hoa & Thi hữu
NỖI NIỀM XA XỨ
“Tứ đối- Bát
vỹ đồng âm”
Canh tàn tấc dạ vẫn bời bời
Đêm cạn cõi lòng chửa thảnh thơi
Trăng quyện cung mây sầu chới với
Gió lùa song cửa nhớ đầy vơi
Bình minh rạng rỡ tia bừng khởi
Sương sớm loáng loang giọt tỏa ngời
Cố quốc trông về xa dịu vợi
Quê cha nhìn lại biệt trùng khơi...
Phương Hoa - OCT 31st 2019
BÀI HỌA
TRĂN TRỞ
“Tứ Đối-Bát vỹ đồng
âm”
Ngẫm nghĩ trần gian chỉ rối bời
Suy cùng cuộc sống khó nhàn lơi
Niềm thương đất tổ nào ngưng tới
Nỗi nhớ quê nhà chẳng giảm vơi
Vọng tưởng thôn làng thay sắc mới
Hoài mong lối xóm đổi màu ngời
Chèo thuyền tĩnh lạc mây xanh với
Tắm nắng thanh bình biển tím khơi
Minh Thuý (Thành Nội)
Tháng 10/31/2019
NỖI NIỀM CÓ HAY?
(Tứ đối-Bát vỹ đồng âm)
Viễn khách băn khoăn ruột rối bời!
Con thuyền êm ả bóng nhàn thơi
Tim hoài xao xuyến ân tình đợi
Người vẫn mơ màng giấc điệp vơi
Thủa ấy nào nghe điều xởi lởi
Chừ đây lại nghĩ mắt ngời ngời
Dòng thư ướt át khôn thèm gởi
Cốt chuyện đau buồn chẳng muốn khơi!
Như Thu-10/31/19
Mất Ngủ
(Bát vỹ đồng âm, tứ đối)
Vi vút bên song gió lộng bời
Vỗ về giấc ngủ đệm nằm thơi
Cầu trăng dần hiện cho sầu vợi
Xin bão ngừng lên để lạnh vơi
Cũng muốn triền miên cơn mộng tới
Hoặc là rộn rã ánh dương ngời
Lãng du mây xám về muôn lối
Gửi gấm niềm riêng vọng biển khơi
Thanh Hoà
DẠ KHÚC
(Tứ đối, bát vĩ đồng âm)
Cố nhủ bình tâm vẫn rối bời,
Nào đâu tĩnh trí để thanh thơi?
Cam lai mờ mịt khôn trông đợi,
Khổ tận giằng dai khó cạn vơi?
Cố Quốc từ ly nơi mạch khởi,
Cội Nguồn đoạn tuyệt phía non ngời?
Hồn vương nghĩa cũ đằm trăng vợi,
Dạ nhớ tình xưa lắng biển khơi!
01-11-2019-Nguyễn Huy
Khôi
TƯ BỀ SÓNG GIÓ
Thiên tai nhân họa đến tơi bời
Trú ẩn bên vành cái giếng thơi
Ngoài nước lũ chờ cơn bổi hổi
Trong lòng hố bẫy nỗi chơi vơi
Đời mong manh dệt,không hồ hởi
Phận ướt át nhen,chẳng rạng ngời
Lắm kẻ như mình trong xã hội
Tư bề sóng gió ngút ngàn khơi
Lý Đức Quỳnh
Thiên tai nhân họa đến tơi bời
Trú ẩn bên vành cái giếng thơi
Ngoài nước lũ chờ cơn bổi hổi
Trong lòng hố bẫy nỗi chơi vơi
Đời mong manh dệt,không hồ hởi
Phận ướt át nhen,chẳng rạng ngời
Lắm kẻ như mình trong xã hội
Tư bề sóng gió ngút ngàn khơi
Lý Đức Quỳnh
NỖI NHỚ KHÔN NGUÔI
Nghe tiếng mưa rơi ruột rối bời
Nhớ người tri kỷ dạ khôn thơi
Tình luôn chung thủy, tình nào vợi
Nghĩa dẫu đoạn đành, nghĩa khó vơi
Gặp giữa cơn mơ, lòng khấp khởi
Về qua nhật ký, mộng trong ngời
Xuân mong, hạ ngóng, thu đông đợi
Kỷ niệm đong đầy cứ gợi khơi....
Sông Thu
BUỒN VỜI VỢI
Nhớ nước thương quê ruột rối bời,
Làm sao hồn thoảng vãng thơi thơi?
Trăng loe khuất khó khăn lui tới,
Gió thét ùa sang lệ chẳng vơi.
Buồn tủi muốn tâm vui rộng khởi,
Thảm thương mong dạ sáng tia ngời.
Một mình một bóng sầu vời vợi,
Biết lúc nào đau bớt giảm khơi.
HỒ NGUYỄN
VƯỚNG MẮC
Ảo não trong tim chuyện rối bời
Vô tư ngoài mặt vẻ đầy tươi
Ai người gỡ gạc cho qua với
Nọ kẻ tâm tình để bậu vơi
Chim lượn trên cành nghe khấp khởi
Nắng lùa dưới cỏ thấy trong ngời
Phiêu du năm tháng xa vời vợi
Trót hẹn bao lần suốt viễn khơi...
Ảo não trong tim chuyện rối bời
Vô tư ngoài mặt vẻ đầy tươi
Ai người gỡ gạc cho qua với
Nọ kẻ tâm tình để bậu vơi
Chim lượn trên cành nghe khấp khởi
Nắng lùa dưới cỏ thấy trong ngời
Phiêu du năm tháng xa vời vợi
Trót hẹn bao lần suốt viễn khơi...
Paris, 2 Nov. 2019
TRỊNH CƠ
NỖI LÒNG LY XỨ
Đọc Xuôi:
Lòng cảm hận đau dạ rối bời,
Xứ xa đời thảm mộng sầu thơi. (rơi)
Đông buồn nguyệt khuyết hồn tê tái,
Gió lạnh mưa hờn lệ khó vơi !
Sông núi cách chia tình lở dở,
Lợi danh tàn hận dạ phiền khơi !
Mong chờ cuộc thế xoay chiều thuận…
Trông ngóng mãi xưa cảnh rạng ngời !
Đọc Ngược:
Ngời rạng cảnh xưa mãi ngóng trông,
Thuận chiều xoay thế cuộc chờ mong.
Khơi phiền dạ hận tàn danh lợi,
Dở lở tình chia cách núi sông.
Vơi khó lệ hờn mưa lạnh gió,
Tái tê hồn khuyết nguyệt buồn đông.
Thơi sầu mộng thảm đời xa xứ…
Bời rối dạ đau hận cảm lòng !
Liêu Xuyên
ĐÔI BỜ
Mỗi độ thu về dạ rối bời,
Bao lần lỡ hẹn hận thâm thơi.
Trí trai nợ nước lòng hồ hởi,
Phận gái tình nhà lệ cạn vơi.
Thánh thót hạt Ngâu rơi tức tuởi,
Xạc xào chiếc lá đổ không ngơi,
Bởi đâu hai trẻ buồn vời vợi,
Vì chuyện đôi bờ cách dậm khơi.
Nguyễn Thị Mỹ Ngọc.
Nov. 2/2019.
NIỀM ĐAU
(Bát Vỹ Đồng Âm)
Trơ mắt canh thâu ruột rối bời
Thâm quầng đêm trắng đạ nào thơi
Ngoài song gió lạnh lùng bay với
Trong cửa lòng buồn bã réo vơi
Xuống dốc chân đèo khe suối khởi
Lên đồi bản thượng mối tơ ngời
Niềm đau tiếng sét nghe vời vợi
Nỗi nhớ quê nhà thấy biển khơi...!
Mai Xuân Thanh-Ngày
02/11/2019
HOÀI HƯƠNG
Đã sắp tàn Thu khiến rối bời
Vào Đông thương cảm hết nhàn thơi
Quê Cha chộn rộn sầu chưa vợi
Đất Mẹ bồi hồi nhớ chửa vơi
Lận đận thân ta lòng chới với
Phiêu bồng nẻo khách dạ buồn khơi
Năm canh trằn trọc nào nguôi tới
Tâm sự hoài hương tỏa chiếu ngời
Songquang-20191103
CẢNH LŨ QUÊ
Làng quê lũ lụt đập tơi bời
Phên liếp tềnh hênh toạc rã
rời
Gà vịt co ro nằm rũ rượi
Trâu bò run rẩy đứng chơi vơi
Chỉ mong hiện tại thường tươi
mưởi
Để thấy tương lai mãi sáng
ngời
Chẳng những gìn mây đan dặm
khói
Mà còn giữ nước dệt ngàn khơi
Như Thị
ĐĂNG TỪ NGUỒN Email:phuonghoa918@gmail.com