THƠ MỜI HỌA
CÁNH VẠC BAY RỒI!
PHÚC ÂM BUỒN khẽ động làn môi
GIỌT LỆ THIÊN THU THƯƠNG MỘT NGƯỜI
PHÚC ÂM BUỒN khẽ động làn môi
GIỌT LỆ THIÊN THU THƯƠNG MỘT NGƯỜI
TÌNH NHỚ , NGUYỆT CA soi CÁT BỤI
TÌNH XA, BIỂN NHỚ tụng cây đời
RA ĐỒNG GIỮA NGỌ quê hương hỡi
NGHE TIẾNG MUÔN TRÙNG thành phố ơi !
MỘT CÕI ĐI VỀ phơi HẠ TRẮNG
Công Sơn,NHƯ CÁNH VẠC BAY… rồi …!
TÌNH XA, BIỂN NHỚ tụng cây đời
RA ĐỒNG GIỮA NGỌ quê hương hỡi
NGHE TIẾNG MUÔN TRÙNG thành phố ơi !
MỘT CÕI ĐI VỀ phơi HẠ TRẮNG
Công Sơn,NHƯ CÁNH VẠC BAY… rồi …!
Lê Đăng Mành
Chữ in là tựa
bài ca của TCS
BÀI
HỌA
CHƯA MẤT NIỀM TIN
"Cúi xuống thật gần"...một nét môi
"Có duyên không nợ", phải chăng người!
"Đời cho ta thế", đành yên phận
"Còn mãi tìm nhau", để hận đời!
"Giọt nước cành sen"- Ánh Tuyết... hỡi
"Gia tài của mẹ"- Khánh Ly... ơi!
"Cuối cùng cho một tình yêu" vẫn
"Chưa mất niềm tin" dẫu biệt rồi!
31/3/2016 Hồ Văn Chi
"Cúi xuống thật gần"...một nét môi
"Có duyên không nợ", phải chăng người!
"Đời cho ta thế", đành yên phận
"Còn mãi tìm nhau", để hận đời!
"Giọt nước cành sen"- Ánh Tuyết... hỡi
"Gia tài của mẹ"- Khánh Ly... ơi!
"Cuối cùng cho một tình yêu" vẫn
"Chưa mất niềm tin" dẫu biệt rồi!
31/3/2016 Hồ Văn Chi
Đà Nẵng
ƯỚT MI RỒI!
TÔI RU EM NGỦ để mây trôi
Tết Suối Hồng XIN TRẢ NỢ NGƯỜI
MỘT CÕI ĐI VỀ dù giữa mộng
Muôn trùng xa cách VẪN BÊN ĐỜI
TIẾNG VE GỌI HẠ mong mưa hỡi
TUỔI ĐÁ BUỒN đông gọi nắng ơi ?
ĐỢI CÓ MỘT NGÀY TÔI ĐÃ MẤT
RỪNG XƯA ĐÃ KHÉP,ƯỚT MI… rồi …!
Phan Tự Trí Biên Hòa
(chữ IN là tên các bản nhạc của Trịnh Công Sơn)
BÀI XƯỚNGTÔI RU EM NGỦ để mây trôi
Tết Suối Hồng XIN TRẢ NỢ NGƯỜI
MỘT CÕI ĐI VỀ dù giữa mộng
Muôn trùng xa cách VẪN BÊN ĐỜI
TIẾNG VE GỌI HẠ mong mưa hỡi
TUỔI ĐÁ BUỒN đông gọi nắng ơi ?
ĐỢI CÓ MỘT NGÀY TÔI ĐÃ MẤT
RỪNG XƯA ĐÃ KHÉP,ƯỚT MI… rồi …!
Phan Tự Trí Biên Hòa
(chữ IN là tên các bản nhạc của Trịnh Công Sơn)
LỜI THIÊN THU GỌI
"Ướt mi ""tình nhớ "những vành môi
"Hạ trắng""sương đêm" trả nợ người
"Ướt mi ""tình nhớ "những vành môi
"Hạ trắng""sương đêm" trả nợ người
"Cỏ xót xa đưa" kia bóng lạ
"Hoa vàng mấy độ" nọ bên đời
"bến sông" nguồn cội núi đồi hởi
"Cát bụi" chốn về sỏi đá ơi
"Chiếc lá thu phai" xuân quá vội
"Biển nghìn thu ...ở lại"...đi rồi...
Phan Quang Hải
TÌNH KHÚC TCS
RU EM,TÌNH NHỚ ngọt trên môi
RU EM,TÌNH NHỚ ngọt trên môi
GIỌT LỆ THIÊN THU khóc tiễn người
MỘT CÕI ĐI VỀ,CA DAO MẸ
BỐN MÙA THAY LÁ,NGẪU NHIÊN đời
VÀNG PHAI TRƯỚC NGÕ, PHÔI PHA hỡi
LẶNG LẼ NƠI NÀY thương nhớ ơi
HÃY SỐNG DÙM TÔI thân CÁT BỤI
DIỄM XƯA,HẠ TRẮNG ,ƯỚT MI rồi !
MỘT CÕI ĐI VỀ,CA DAO MẸ
BỐN MÙA THAY LÁ,NGẪU NHIÊN đời
VÀNG PHAI TRƯỚC NGÕ, PHÔI PHA hỡi
LẶNG LẼ NƠI NÀY thương nhớ ơi
HÃY SỐNG DÙM TÔI thân CÁT BỤI
DIỄM XƯA,HẠ TRẮNG ,ƯỚT MI rồi !
Nhã My USA
Chữ
in là tựa bài ca của TCS
VỌNG KHÚC XƯA!
Mỗi lần phượng ứa
khoác màu tang
Lòng lại ngân lên những điệu
đàn
CÁT BỤI xót thương lưu cốt
cách
QUỲNH HƯƠNG cảm mến giữ hào
quang
BIẾT ĐÂU NGUỒN CỘI buồn khe
suối
VẪN NHỚ CUỘC ĐỜI tủi dạ lan
RƠI LỆ RU NGƯỜI xin hát lại
RỪNG XƯA ĐÃ KHÉP nhịp chưa tàn
Lê Đăng Mành
Chữ in là tựa
bài ca của TCS
BÀI
HỌA
LỜI RU CŨ
Ngày cá tháng tư lại để tang.
Một người nhạc sĩ đã ngưng đàn,
Gia tài của mẹ còn in dấu,
Ca khúc da vàng khiến tỏa quang,
Tiếng nguyệt cầm như đà lặng tắt,
Hương quỳnh bay sao mãi trầm lan.
Biết đâu nguồn cội rừng xưa khép,
Cát bụi quay về Diễm cũng tàn.
Hoành Trần
Ngày cá tháng tư lại để tang.
Một người nhạc sĩ đã ngưng đàn,
Gia tài của mẹ còn in dấu,
Ca khúc da vàng khiến tỏa quang,
Tiếng nguyệt cầm như đà lặng tắt,
Hương quỳnh bay sao mãi trầm lan.
Biết đâu nguồn cội rừng xưa khép,
Cát bụi quay về Diễm cũng tàn.
Hoành Trần
30/3/16
GIỌT LỆ THIÊN THU
Ngày Một, tháng này... nhớ đám tang
Công Sơn,
người hỡi! Bặt cung đàn!
"Bay
đi thầm lặng" nhường danh lợi
"Chìm
dưới cơn mưa" rực ánh quang
"Một
cõi đi về" miền cát bụi
"Bên
đời hiu quạnh" phận phong lan
"Đường
xa vạn dặm. Đêm. Du mục"
"Giọt
lệ thiên thu" mãi chẳng tàn!
Ngày 01/4/2016
Hồ Văn Chi, Đà Nẵng.