THÔI TA GIÃ PHỐ TÌM QUÊ,THỎNG TAY BUÔNG BỎ NHIÊU KHÊ LỤY PHIỀN.THÀ VỀ GỐI GIẤC CÔ MIÊN ,TIÊU DAO ĐÙA GIỠN CÕI MIỀN NGUYÊN SƠ!CÁM ƠN CÁC BẠN GHÉ THĂM VÀ GHI CẢM NHẬN!

Thứ Hai, 29 tháng 2, 2016

TÌNH ĐỜI !



THƠ MỜI HỌA
TÌNH ĐỜI
Tình đời còn lắm chuyện bon chen
Tình chớ phân chia chỗ thấp hèn
Tình sống chan hòa không giận dỗi
Tình chơi bình đẳng chẳng hờn ghen
Tình xa đây đó buồn bao độ
Tình vắng ta người tủi mấy phen
Tình đến tình đi như gió thoảng
Tình trong đôi mắt sáng hơn đèn
Trần Ngộ
ƯỚC GIỮ
Giữ được công bằng khỏi lấn chen
Giữ không phân biệt giữa sang hèn
Giữ nơi chí hiếu đừng gian dối
Giữ cuộc chân tình chẳng ngứa ghen
Giữ gió cuộn mây buồn mấy bận
Giữ mưa vùi nắng giận bao phen
Giữ người đi biệt càng xa vắng !
Giữ mộng còn hong đượm lửa đèn ?
Phan Tự Trí
TRĂNG
Trăng ngự thiên hà bụi vẫn chen
Trăng soi muôn lối chẳng sang hèn
Trăng vô tư  tẩm chưa hề thẹn
Trăng hữu ái dầm nỏ thấy ghen
Trăng vén mây qua thôi rủng rẻng
Trăng lùa gió tới bớt toòng teng
Trăng vằng vặc rọi nguồn không nghẽn
Trăng chẳng hơn thua với ánh đèn
Lê Đăng Mành “ họa 4 vần ”
SỰ ĐỜI
Đời là chuỗi chuỗi chuyện đua chen
Đời nhẫn tâm trêu kẻ yếu hèn
Đời ắp dối lừa, toàn mẹo ác
Đời đầy khuất tất, đủ đòn ghen
Đời hành ai đó đà bao bận?
Đời dạy ta này đã lắm phen...
Đời vẫn tối tăm  còn chửa thoát
Đời cần góp sức thắp thêm đèn .
CAO BỒI GIÀ
29-02-2016
TRĂNG RẰM
Trăng ngắm sao trời lấp lánh chen
Trăng luôn an ủi kẻ nghèo hèn
Trăng khuyên bạn hữu đừng phê phán
Trăng nhắn chúng mình chớ ghét ghen
Trăng khuyết thong dong đà lắm buổi
Trăng tròn tự tại đã bao phen
Trăng rằm tháng tám ngân nga hát
Trăng đợi trẻ thơ đến rước đèn.
Như Thu
PHỐ
Phố xá dẫy đầy cảnh lấn chen
Phố phô trước mắt mọi sang hèn
Phố đông nhà cửa luôn dời đổi
Phố chật vợ chồng mãi giận ghen
Phố đẹp rạng ngời trong mỗi tối
Phố nghèo ngập lụt đã bao phen
Phố giàu biệt thự nằm khoe dáng
Phố nhỏ đìu hiu dưới ánh đèn.
Sông Thu
TÌNH LÀ NGUỒN SÁNG
Tình người luôn có lắm đua chen
Tình nhớ rằng ta chẳng thể hèn.
Tình lánh vì tiền mà ấp úng
Tình xa kiếm chức phát ganh ghen.
Tình rời cô độc quên bao phía
Tình hãy chan hòa thử một phen.
Tình nối vị tha vào xử thế
Tình thành nguồn sáng mạnh hơn đèn .
Trần Như Tùng

PHỐ PHƯỜNG
Phố đã theo phường mãi chúc chen
Phố gom trí,phú đến bần,hèn
Phố sầm uất quá đông cười khóc
Phố hiển vinh nhiều lắm ghét ghen
Phố đợi thời cơ danh vạn thuở
Phố chờ vận hội lợi bao phen
Phố văn minh đón năm châu lại
Phố điện thay trăng sáng quên đèn !
Lý Đức Quỳnh 1.3.2016

Thứ Sáu, 26 tháng 2, 2016

TỰ TÌNH TUỔI SÁU LĂM




TỰ TÌNH TUỔI SÁU LĂM
Năm nay tuổi đã sáu lăm rồi
Muôn dặm đường trần, mấy ngược xuôi
Sóng bụi thời gian vương ý sống
Trải lòng năm tháng lấy niềm vui.
Mượn câu nhân thế - xem nhân thế
Thấy việc người đời - ngẩm sự đời.
Vinh nhục trao tay bờ mộng thực
Nước mây, chừ cũng một dòng trôi !

Dòng trôi, như đã tự bao giờ…
Những nợ tằm, nên phải nhả tơ !
Nếu ánh trăng khuya tràn lối mộng
Thì trời mây tạnh bạt sương bờ.
Nghe trong vị muối lừng hương biển
Thấy cả tâm tình lạc suối thơ.
Cuộc lữ, chen thơm lời cát bụi
Bước sen về lại bến xuân chờ
New Orleans, tháng 2. 2016.
MẶC PHƯƠNG TỬ

Thứ Bảy, 20 tháng 2, 2016

“Thủ nhất thanh-liên hoàn” Xướng Họa




THƠ MỜI HỌA

THƯƠNG !
“Thủ nhất thanh-liên hoàn”
Thương cỏ hoa trùm rét tháng giêng
Thương đời bản thiện tánh như nhiên
Thương Cha tất tả bơi muôn ngõ
Thương Mẹ lom khom lội mọi miền
Thương kẻ mò xuân triền xó chợ
Thương người cạo tết mé công viên
Thương em hái lộc miền yên tĩnh
Thương tiếng chuông rơi cõi nhiệm huyền

Thương tiếng chuông rơi cõi nhiệm huyền
Thương lời tao ngộ khúc đoàn viên
Thương tiêu dao thú thanh nhàn cõi
Thương dưỡng lão chơi vạn hạnh miền
Thương nụ cát tường thừa mãi hậu
Thương mầm an lạc bội thường nhiên
Thương Trâu thuần thục cùng vô trụ
Thương giọng Mẹ chào đón rét giêng!
Lê Đăng Mành
BÀI HỌA


TRĂNG THÁNG GIÊNG
Trăng khẽ ru tình buổi tháng giêng
Trăng thanh nhã trải khắp phương miền
Trăng dìu dịu cõi khi vành khuyết
Trăng thảnh thơi lòng lúc dạ viên
Trăng rọi làn mây bày huyễn ảo
Trăng chao mặt nước tỏ thâm huyền
Trăng đầy đặn chiếu muôn ngàn nẻo
Trăng lộng yên bình phúc hẵng nhiên

Trăng lộng yên bình phúc hẵng nhiên
Trăng thanh cảnh rõ diệu tâm huyền
Trăng tình nghĩa thắm bi từ mãn
Trăng trí nhân đầy hạnh quả viên
Trăng liệm trời đêm rời tối ngõ
Trăng soi biển nước rõ yên miền
Trăng vời vợi giữa trần không chiếu
Trăng mãi trong ngần tiết hạ giêng./.
22.02.2016
Thích Tín Thuận
THƯƠNG
“Thủ nhất thanh-liên hoàn”
Thương kẻ khó nghèo buổi lạnh giêng
Thương người ngộ đạo sống an nhiên
Thương em bán báo đi cùng phố
Thương chị buôn xôi dạo khắp miền
Thương bác cô đơn ngồi ghế  đá
Thương nàng lẻ bóng đứng hoa viên
Thương con bướm trắng vờn hoa dại
Thương áng mây xanh đẹp diệu huyền

Thương áng mây xanh đẹp diệu huyền
Thương màu trăng bạc nhuộm đào viên
Thương đôi mắt ngọc nhìn trăm hướng
Thương gót chân son lướt mọi miền
Thương nghĩa chưa tròn niềm tự tại
Thương tình đã lỡ mộng  như nhiên
Thương ai gãy nhịp đàn vô vọng
Thương mấy cho cùng tiết cuối giêng
Trần Ngộ kính họa
YÊU !
“Thủ nhất thanh-liên hoàn”
YÊU xuân trao vẻ đẹp đầu Giêng
YÊU cảnh tưng bừng rất tự nhiên
YÊU Én cánh nghiêng đùa gió ngát
YÊU Chim rắc nhạc rộn cây miền
YÊU con Ong mật Hoa thu phấn
YÊU chú Dã Tràng Cát mãi viên
YÊU Trắng đồng xanh Cò lặn lội
YÊU Trăng buông ánh bạc đêm huyền

YÊU Trăng buông ánh bạc đêm huyền
YÊU Lúa đồng quê thu mãn viên
YÊU khách Tao Nhân vui án sách
YÊU trang Lãng Tử bước du miền
YÊU tay lao động sinh Tài Lộc
YÊU trí thông minh hướng chuyển nhiên
YÊU mến cuộc đời Chân-Thiện-Mỹ
YÊU Nguyên Tiêu tổ chức rằm giêng !
TRẦN LỆ KHÁNH  19-2-2016
NHỚ
“Thủ nhất thanh-liên hoàn”
Nhớ ngày hè hội lúc ra giêng
Nhớ thuở yên bình thật đạm nhiên
Nhớ nước non tình chan bốn biển
Nhớ làng xóm nghĩa vẹn trăm miền
Nhớ cần lao sống lòng vô hận
Nhớ lạc quan đời trí mãn viên
Nhớ ánh dương huy ngời khoáng đãng
Nhớ đêm trăng vút tiếng tiêu huyền

Nhớ đêm trăng vút tiếng tiêu huyền
Nhớ gió giao hòa ngự lãm viên
Nhớ mẹ gieo mầm lên nguyện địa
Nhớ cha gặt quả ở an miền
Nhớ dòng nước chảy về êm ái
Nhớ nhịp đời trôi đến thản nhiên
Nhớ buổi quê xuân màu rất lạ
Nhớ cành lộc mới trổ trời giêng….
Lý Đức Quỳnh 19.2.2016
THƯƠNG VÌ
Thương cánh én vờn rét giữa giêng
Thường cây mạ lướt giữa thiên nhiên.
Thương người nhổ bó đưa ra xới
Thương kẻ dúi khom cấy các miền.
Thương chú trâu cày trong ruộng nước
Thương đàn gà nhép giữa khuôn viên.
Thương vì bấc rít đôi ngày đậm
Thương chốn trần gian lắm dị huyền.

Thương cõi trần gian lắm dị huyền
Thương bao thành phố thiếu công viên
Thương người lỡ bến qua nhiều buổi
Thương kẻ kẹt xe ở lắm miền.
Thương muốn vùng sâu mau khởi sắc
Thương mong cuộc sống được an nhiên .
Thương vì sinh hoạt đầy đe dọa
Thương gửi chuông chùa rung tháng giêng .
Trần Như Tùng
NHỚ !
Thủ nhất thanh-liên hoàn”
NHỚ thuở cơ hàn khoảng cuối Giêng
NHỚ đời đói khát cứ điềm nhiên
NHỚ đôi chân mẹ tầm đây đó
NHỚ tấm thân cha ruổi khắp miền
NHỚ mấy miệng ăn thèm ngụm cháo
NHỚ bao gia cảnh chẳng toàn viên
NHỚ thay lắm kẻ không manh giáp
NHỚ lại thời xưa quá khổ huyền

NHỚ lại thời xưa quá khổ huyền
NHỚ trời đất rộng chẳng chu viên
NHỚ ngày giáp hạt như vô định
NHỚ lúc bão giông giáng tới miền
NHỚ kẻ lang thang ngoài phố chợ
NHỚ nhiều cảnh ngộ chẳng an nhiên
NHỚ bao thân phận không nơi tựa
NHỚ mãi tuổi đời những tháng Giêng./.
Quảng trị,21/02/2016.
Văn Thiên Tùng


NHỚ!

Thủ nhất thanh-liên hoàn” 
Nhớ bờ ao vắng dế ra giêng
Nhớ thuở ta về với tự nhiên
Nhớ mẹ ngược xuôi bươn khắp chốn
Nhớ cha khuya sớm chải bao miền
Nhớ lời chối tội thời đương nhiệm
Nhớ giọng tranh công thuở ứng viên
Nhớ điệu múa cuồng quên nhịp phách
Nhớ hồi giã bạn giữa đêm huyền

Nhớ hồi giã bạn giữa đêm huyền
Nhớ trái mù u chốn giác viên
Nhớ  nắng lập xuân tươi vạn nẻo
Nhớ mưa vũ thủy thắm trăm miền
Nhớ câu đổ lỗi sai quy luật
Nhớ bệnh thanh minh chẳng ngẫu nhiên
Nhớ tới vùng sâu còn đói rét
Nhớ về quê cũ ngóng chờ giêng. 
Phan Tự Trí