THÔI TA GIÃ PHỐ TÌM QUÊ,THỎNG TAY BUÔNG BỎ NHIÊU KHÊ LỤY PHIỀN.THÀ VỀ GỐI GIẤC CÔ MIÊN ,TIÊU DAO ĐÙA GIỠN CÕI MIỀN NGUYÊN SƠ!CÁM ƠN CÁC BẠN GHÉ THĂM VÀ GHI CẢM NHẬN!

Thứ Tư, 30 tháng 12, 2015

CUỐI NĂM -NHÌN LẠI MÌNH!

NHÌN LẠI MÌNH!
THƠ MỜI HỌA
Cuối năm nhìn lại cái ao đời
Trong đục lềnh bềnh đã mấy mươi
Hiện tại còn đang trườn lững thững
Tương lai chắc sẽ trượt tơi bời
Đêm đan trăng tẩm màu thanh nhã
Sáng bện sương dầm sắc nhuận tươi
Đã kết bọt bèo làm bạn hữu
Nên rều rác cũng bớt chơi vơi
Lê Đăng Mành
BÀI HỌA
GẪM LẠI ĐỜI
Thế sự miên man, gẫm lại đời
Tự mình, mình đã biết bao mươi…!
Nghe cơn gió loạn bên thềm quạnh
Chừng nỗi tiêu hoang giấc mộng bời.
Vầy cuộc tang thương, xuân vẫn thắm
Trải mùa dâu bể, sắc còn tươi.
Mới hay biển rộng, trời cao ấy,
Lấp chẳng đầy, song tát chẳng vơi.!
Atlanta, cuối đông 2015.
MẶC PHƯƠNG TỬ
ÁNH DƯƠNG TÀ
Dẫu rách lành chi cũng một đời
Trầm luân cho đủ cuộc mười mươi
Đà toan bỏ lại con thuyền nát
Vẫn gượng chèo theo ngọn sóng bời
Dặm thế dù đầy cơn huyễn ảo
Hồn ta đã hết mộng xinh tươi
Bâng khuâng đứng ngoái miền cô tịch
Ngóng ánh dương tà sắp cạn vơi.
Nguyễn Gia Khanh
TUỔI SÁU MƯƠI
Bao năm lăn lộn giữa đường đời
Ngót nghét nay tròn tuổi sáu mươi
Sự nghiệp đang còn bao lận đận
Công danh cứ mãi chuyện bời bời
Vần thơ tết đến nghe tao nhã
Nốt nhạc xuân về thấy sáng tươi
Bè bạn gần xa thường đoái tưởng
Tình huynh nghĩa đệ cũng chưa vơi
Trần Ngộ kính hoạ
TRÊN QUÃNG ĐƯỜNG ĐỜI
Ung dung đi nốt quãng đường đời
Trăm chặng, ta qua đã bảy mươi
Nhiều lúc chông gai đâm tủa tủa
Lắm khi giông gió cuốn bời bời
Tin yêu khiến bước chân hăm hở
Hy vọng cho lòng dạ thắm tươi
Có bạn tri âm cùng nhịp gót
Niềm vui cuộc sống chẳng hề vơi.
Phương Hà
GIÓ BỤI…
Ngẫm lại nay ta quá nửa đời!
Chẳng hoài nuối tiếc thưở đôi mươi
Thân tâm giữ vững niềm an lạc
Trí não xua tan mộng rối bời
Vọng tưởng xa vời nào vướng bận
Hồng trần ngắn ngủi vẫn cười tươi
Thiền hành vui bước hồn thanh thản
Gió bụi trong lòng đã nhẹ vơi…
Như Thu
CÁM ƠN ĐỜI!
Lại thêm năm nữa tạ ơn đời
Vấn lại thời gian quá bảy mươi
Cuộc sống vuông tròn luôn ước ước
Công danh thành bại cũng bời bời
Trời cho trí óc còn minh mẫn
Bạn tặng vần thơ vẫn thắm tươi
Mặc kệ thế gian nhiều hệ lụy
Tâm an bất chấp chuyện đầy vơi !
NS CANADA
ĐỜI LÀ THẾ
Thế đó! thời gian của một đời
Còn đâu tìm lại tuổi đôi mươi
Mái đầu tóc trở màu buồn thảm
Thân hạc tâm trơ trí rối bời
Nhớ thuở học trò vươn cánh thắm
Tiếc thời trẻ dại trĩu xuân tươi
Bao năm ngẫm nghĩ lòng điềm tỉnh
Bởi lẽ hữu thường đầy lại vơi
Hải Rừng
30/12/2015
ĐÓNG MỞ
Khép lại dần thôi cánh cửa đời
Thanh hiên bạch nhật rõ mười mươi
Mặc bao đất mối còn dang dở
Thây kệ trời tơ vẫn rối bời
Thấm lạnh trăng vàng loang ánh cợt
Khơi nồng nắng đỏ rắc mầm tươi ?
Thầm mong vũ trụ tràn sinh khí
Mở vớt cho hồn khỏi chới vơi .
Phan Tự Trí 30/12/2015
DAY DỨT KHÔN NGUÔI
Cuối năm còn được ngắm cây đời
Nặng trĩu đôi vai gánh những mươi.
Bên nớ dăm đon vào độ chắc
Bên ni mấy bó hết thời tươi.
Bay lên thuở ấy đầy sung mãn
Bệt xuống giờ đây thật rối bời.
Đôi mắt chưa mờ nên vẫn thấy
Khiến lòng day dứt mãi khôn vơi.
Trần Như Tùng
NGẪM NỖI ĐỜI
Núp dưới lùm tre luẩn quẩn đời
Tập tàng góp lại khổ vài mươi
Chân non lẫm đẫm nào thơ thới
Mắt trẻ loay hoay đã bợt bời
Lớ ngớ ao nhà soi bóng cỗi
Lò thò đất khách dõi hình tươi
Cằn khô sỏi đá quê nghèo buộc
Kiếp phận bao niềm thật khó vơi !
Lý Đức Quỳnh 31.12.2015 
NHÌN LẠI MÌNH
Chìm nỗi lao đao giữa cuộc đời
Chiến chinh thiêu rụi mộng đôi mươi
Khốn cùng tôi luyên thêm điềm đạm
Sự thế đa đoan bớt rối bời
Hạnh phúc nào hơn, buồn khổ tận
Ấm nồng biết mấy, nỗi sầu vơi
Cuối chiều ngoảnh lại, qua tăm tối
Sóng gió yên bình,  ôi...đẹp tươi !
Lê Văn Thanh
ĐỜI MÌNH
Thọ yểu rồi ra cũng một đời
Chữa hề ao ước sống mười mươi
Đã từng lăn lộn - Thời ly loạn
Nên chẳng âu lo - Buổi rối bời.
Lặng ngắm trăng khuya - Loang ánh bạc
Liếc nhìn nắng sớm - Toả vàng tươi
Tuổi già thanh thản - Vui thơ phú
Quán sát nhân tâm - Ngẫm thế vơi!
Hồ Trọng Trí
NGẪM LẠI ĐỜI MÌNH
Nắng đã phai phôi ngẫm lại đời
Trăm năm từng trãi mấy mười mươi
Dâu kia dầu dãi lòng hì hục
Bể nọ lăng xăng dạ rối bời
Nhật nguyệt bao mùa hồn vẫn thắm
Thu đông mấy bận tánh luôn tươi
Thong dong cánh hạc cùng trời đất
Thoải mái hiên chiều chã cạn vơi
GM.Nguyễn Đình Diệm
NỢ ĐỜI
Đã trót vương mang cái nợ đời
Mấy ai toan tính đủ mười mươi
Tương lai rồi đến hồi an lạc
Hiện tại chưa yên cuộc rối bời
Vẫy bút cho hồn lên nét thắm
Phun châu để ngọc nhả vần tươi
Tị hiềm buông bỏ hầu thanh thản
Nghĩa bạn tình nhà chẳng cạn vơi

Lão Trương Phương Ngữ

Thứ Ba, 29 tháng 12, 2015

TẾT QUÊ XƯA!

TẾT QUÊ XƯA!
Thơ Mời Họa
Xưa ngày giáp tết dớ khôông eng
Hết cấu túm cuần cứ chạy queng
Con trẻ khan cơm dăn rọt bủng
Người tra thiếu bữa dúm đa xeng
Côi chàn khoai sượng mô lưa nữa
Đưới bếp sắn trân nỏ để đèng
Bọ mạ dìn xuân dai trệu trạo
Động trời mùng một lại loong neng
Lê Đăng Mành
Ghi chú:
Câu 1:… Nhớ không Anh
2:Hết gạo túm quần chạy quanh
3: Nhăn bụng bủng
4: Người già …nhúm da xanh
5: Trên giàn khoai sượng đâu còn nữa
6: dưới bếp săn trân không để dành
7: Cha Mẹ nhìn xuân nhai trệu trạo(do thiếu răng)
8: …..  “loong neng” lỏng,lung lay răng

BÀI HỌA
TẾT LÚC XƯA
Răng mà quên tết lúc xưa eng
Thiếu gạo diều người đi mượn queng
Con mụ dà dàu thì má đỏ
Cháu ôông cựa khó nổi gân xeng
Lưa lưng ang ló lo mần chốông
Sót nửa bao ngô phải bỏ đèng
Chộ béng côi thờ tuôn nác méng
Lợ thời ai hỏi nói đau neng
Trần Ngộ
CÒN DỚ TẾT XƯA
“Họa 3 vần”
Mãi dớ tết xưa khổ lắm eng
Khôông tiền khôông bạc cứ loeng queng
Qua o đoong nếp dờ đòn bánh
Đến mụ mượn tiền cậy nén đèn
Ngoài cựa con ngồi trôông áo mới
Côi chờng mệ đợi dổ giùm reng
Dìn xuân chú mạ lòng xa xót
Chạy vạy lao đao mặt mét xeng
GM.Nguyễn Đình Diệm
NHỚ TẾT QUÊ
Bựa Tết quê miềng dớ quá eng
Chờng tre ọt ẹt chụm ngồi queng
Đơn sơ béng cộ hương cơn đỏ
Đạm bạc be trà chuối nải xeng
Mót nợ trùi tay ngày nhóm lả
Bòn duyên mọt trốôc túi cơi đèng
Ơn xuân ôn mệ gìn tro trú
Rẻng bọ mạ chừ bớt dức neng !
Lý Đức Quỳnh

Thứ Hai, 21 tháng 12, 2015

THƯƠNG MAI ĐÀO-Xướng Họa !


THƯƠNG MAI ĐÀO
THƠ MỜI HỌA
Mưa rét tràn sâu xuống phía Nam
Tớ lo ngay ngáy vụ mai vàng
Chồi thui teo nụ còn chi muốn
Lá rụng trơ cành hết thấy ham
Vét túi tiền xu nao Tết đến
Thò chum gạo nát nẫu Xuân sang
Vẫn thương băng giá hoa đào buốt
Có được thắm màu với thế gian.
Đông giá Ất Mùi
21/12/2015 – Phan Tự Trí

BÀI HỌA
LÒNG CHỢT THẤY
Mưa tràn buốt rét lại phương Nam
Trở tiết thay mùa úa mộng vàng
Nguyệt lặng mây bay lòng lắng muốn
Hoa xưa gió cuốn dạ vùi ham
Nhớ nhung đã nhạt màu sương lạnh
Ngóng đợi chừ phai sắc giá sang
Chợt thấy xuân thu như đọng lại
Trên làn nước biếc giọt thời gian
GM.Nguyễn Đình Diệm
YÊN LÒNG
Tiết trời trở ngọn gió đông nam
Hiu hắt sầu đông lá úa vàng
Vạn vật vô thường sao cứ tiếc
Muôn loài bất ổn lại còn ham
Gìn tâm không trụ thì mau tới
Giữ tánh chẳng cầu mới chóng sang
Được mất đã từng thôi bịn rịn
Yên lòng thường tại giữa trần gian
Lê Đăng Mành
MÊ TÍN
Thầy bảo xuất hành chọn hướng Nam
Mồng ba diện váy tránh màu vàng
Hay tin bói toán nhưng thường sợ
Thích hỏi duyên phần cũng bởi ham
Gieo quẻ, xâm bàn qua lận đận
Xin keo, lời giải sắp giàu sang
Con người mệnh số đều do nghiệp
Bạn hãy đề phòng kẻ dối gian!
Như Thu
TRỜI ĐÔNG
Trời đông se lạnh xuống miền Nam
Thương cội mai tơ lá võ vàng
Nhưng ngắm vườn đào nhiều kẻ khoái
Đoái nhìn luống thọ lắm người ham
Chào xuân thôn xóm sơn nhà  đẹp
Đón tết phố phường dựng cỗng sang
Nguyên đán sắp về  nô nức đợi
Bình trà tiệc rượu đãi nhân gian !
Trần Ngộ
VUI TẾT CÙNG NGƯỜI
Đôi làn gió rét vuốt trời Nam
Lác đác cành mai chớm nụ vàng
Bấm dạ lo tiền sao quá đuối
Nghe lòng thấy Tết  chẳng chi ham…
Vần thơ chào khách ngâm che thẹn
Câu đối mừng Xuân dán giả sang
Năm mới nơi nơi đều hỉ hỉ
Ừ thì vui  họa với nhân gian
CAO BỒI GIÀ
HOA TẾT
Tôi đã dần quen những cánh vàng
Của dòng hoa quý gốc phương Nam.
Nhìn vào Mai Thắm tuy rằng thích
So với Đào Hồng vẫn kém ham.
Thịt mỡ dưa hành lời cửa miệng
Bánh chưng ngũ quả nếp dân gian.
Còn huê dư dả thêm cành nhỏ
Là tết nhà mình đã quá sang !
Trần Như Tùng
VỌNG TIẾNG TRỜI NAM
Bây giờ đã lạnh thấu trời Nam ,
Để cánh mai kia nỡ nhạt vàng ?
Thấy cảnh như chừng chân đã rão
Trông màu có lẽ dạ còn ham !
Thôi thì lúc trải mùa đông dạt
Ắt sẽ khi bừng ánh nắng sang
Quất thắm, đào phai , chùm phật thủ
Muôn màu lại tỏa rạng không gian .
Phạm Lương

MƠ VỀ QUÊ CŨ
Bỗng dưng nhớ quá cảnh Miền Nam
Ruộng lúa thênh thang ngập ánh vàng
Cây trái trĩu cành nhìn đã thích
Cá sông đớp móng thấy mà ham
Gái trai rộn rã vui vầy gọi
Lễ hội tưng bừng sắp sửa sang
Mùa gặt năm nay nhiều hứa hẹn
Ấm no, hạnh phúc khắp nhân gian

Thục Nguyên

Chủ Nhật, 20 tháng 12, 2015

TÙNG -“ Thể yết hậu”






TÙNG
“ Thể yết hậu”
Bên ghềnh hun hút sắc nào phai
Tuyết bọc gió lay vẫn miệt mài
Sương ướp đượm nhuần đài phước thọ
Oai..!
Lê Đăng Mành
BÀI HỌA
TÙNG
“ Thể yết hậu”
Mưa gió đâu màng chuyện thắm phai
Gian nan thiết mộc cứ trui mài
Ngàn năm chắt được trong tâm ý
Oai..!
15/12/2015
PhanTu Tri
TẠM
“ Thể yết hậu”
Giọt nắng sang chiều đã chuyển phai
Đường xa lữ khách phận đang mài
Mưa dầm dãi nắng phong trần trải
Oai…!
15.12.2015
Thanh Tín
VỮNG
“ Thể yết hậu”
Sương tuyết quét càn phẩm chẳng phai
Rễ sâu lật đá chí cao mài
Vươn vai trông rõ thân hùm báo
Oai !
15/12/15
Thư Hoàng
CÂY TÙNG
“ Thể yết hậu”
Đất cằn, cảnh độc muốn không phai
Phải vượt mà lên sắc phải mài
Giữ vững giống loài nào dám nhận
Oai !
Trần Như Tùng
SEN
( Thể yết hậu )
Đời em quân tử dễ gì phai
Dẫu gặp phong ba nắng tuyết mài
Hoa vẫn tươi hồng thơm phấn ngọc
Oai !
Trần Ngộ
TÙNG
( Thể yết hậu )
Năm tháng dãi dầu sắc chẳng phai
Mặc cho mưa gió cứ bào mài
Thân cành sừng sững uy nghi đứng
Oai !
Sông Thu
NGƯỠNG MỘ
(Thể Yết Hậu)
Hiên ngang mạnh mẽ há tàn phai
Khí phách thanh cao chẳng uốn mài

Quân tử chàng ơi, em ngưỡng mộ!
Oai...!
Như Thu
TÙNG
“Thể Yết Hậu”
Thân già tráng kiện sắc đâu phai
Tuyết giá đông trùm mặc kệ ai
Vững đứng an nhiên tươi sắc ý
Oai
GM.Nguyễn Đình Diệm

Thứ Tư, 16 tháng 12, 2015

CẢM MÙA GIÁNG SINH !




CẢM MÙA GIÁNG SINH !

Tay nâng ngọn nến giáng sinh
Là nhen ánh lửa tự mình thắp lên
Từ trong vô thỉ nhân duyên
Lỡ nhai trái cấm trồng riêng đoạn trường…

Đôi mắt đẹp ứa lệ buồn
Hai ngàn năm lẻ như còn đâu đây
Thánh giá chuộc tội nên Ngài
Một lần tử để muôn đời phục sinh

Chúa nhìn thế giới điêu linh
Thương người tráo trở cứ rình rập nhau
Bất an giáng xuống địa cầu
Hơn thua giành giựt mãi xâu xé hoài

Cường quốc mộng ước sống dai
Để quất nhược tiểu đến đày đọa đau
Từ bi bác ái nơi nao..?
Có nghe khốn đốn vẫy chào bình minh

Tìm Phật thì hãy lặng thinh
Cầu chúa Mặc Khải * rước Mình Thánh soi
Con lỡ mọc giữa trần ai
Thiên đàng – Quốc độ chính chồi bản lai …!
Noel 2015
LĐM

Thứ Năm, 10 tháng 12, 2015

TỜ LỤC BÁT!


TA CÒN…!
Ta còn giữa miếng tang bồng
Lỡ trồng phiêu bạt nên chòng chành trôi
Ta trong khói lửa nợ đời
Người cưu mang vác thân rời rã đau

Ta còn nợ vạt bể dâu
Te tua xán xuống cho dào dạt thương
Ta còn đứng nẻo vô thường
Mặc nhiên nện gót mở chương ăn mày

Ta còn nợ giọt rượu cay
Nửa chừng hắt bỏ cho đày đọa leo
Ta còn chới với lều bều
Nương thân bèo bọt níu rều rác qua

Ta còn nợ cõi người ta
Ai thù hận cũng thậm tha thiết tình
Ta còn cả bó điêu linh
Còn ngắc ngoải gánh phù sinh bầy hầy
Lê Đăng Mành

Thứ Tư, 2 tháng 12, 2015

NHỜ...Thơ Phương Hà"




Quỳnh Lãm Nguyệt
NHỜ... 
Nhờ gió có về qua nơi ấy
Cho ta gởi gấm chút hương xưa
Mùi thơm hoa bưởi trong làn tóc
Vẫn giữ cho nhau tự bấy giờ

Nhờ mây tạo dáng suối tuôn dài
Ta gởi cho chàng món tóc mai
Êm ái xoã mềm trên áo lụa
Đôi tà mỏng mảnh gió bay bay..
.
Nhờ cánh hoa vàng gọi bướm sang
Mở mùa vũ hội ở nơi chàng
Cho lòng trở lại mùa xuân ấy
Đỏ mặt, lần đầu ta điểm trang

Nhờ vầng trăng ngọc sáng lung linh
Thoảng ngát hương thơm đoá bạch quỳnh
Trở lại đêm xưa đầy diễm ảo
Ta dâng chàng trọn tấm băng trinh

Nhờ cánh buồm trôi ra biển khơi
Đưa ta xa tít tận chân trời
Đến nơi biển đảo ngày xưa ấy
Ta với chàng sánh bước chung đôi

Nhờ ngọn gió xa tận cuối trời
Đưa ta - hạt bụi - vượt trùng khơi
Ta đi, đi mãi rồi đi mãi
Và sẽ gặp chàng ở một nơi...
Phương Hà

( Tháng 12/2015 )

Chủ Nhật, 29 tháng 11, 2015

Xướng họa Tưởng niệm lụt 23-10 !



Xướng họa Tưởng niệm lụt 23-10
DỚ LỤT BỰA LÚC
Tháng mười bựa lúc dớ khôông eng
Cái lụt hăm ba* nác chạy queng
Lẩn quẩn xăn cuần ôông lẩy bẩy
Loay hoay túm đáy mụ chèng rèng
Chùm hum con đóc van đau rọt
Láo nháo thằng cu hoét dức neng
Trệt cẹng cấy dôông chừ vẫn khiếp
Trời răng đày đọa mãi dân quèn
Lê Đăng Mành

*Ôông tha mà Bà chẳng tha
Mần cho cấy lụt hai ba tháng mười
BÀI HỌA
RĂNG QUÊN LỤT NỚ
Dớ mãi quên mần răng được eng
Dà trôi ló lút nác vây queng
Ôông lo việc kết xong bè chuối 
Mụ quýnh tay quơ lấy chủi rèng
Gạo hết nghiêng nồi rang nạm bắp
Rọt đau dòm mệ nót khôông neng
Tháng Mười ngày kỵ hăm ba nớ
Khổ nạn dân đen lớp sôống quèn !
28/11/2015-17/10 Ất Mùi
Lão Trương Phương Ngữ
LẠT TIẾNG 
Đọc thơ dớ lục hay ghê eng.
Vô chộ răng mà lạ lại queng.
Vài chữ khó ri đành phải tập,
Dăm câu dễ ẹc đã trau rèng.
Ráng mà họa lại cho bui mẹng,
Cố viết mấy lời chớ chỏ neng.
Vẫn biết xa quê lâu lạt tiếng,
Thôi thì loi mót mấy câu quèn.
Hoành Trần
28/11/15
SỐ QUÈN
Lũ lụt năm ni khổ quá eng
Troong dà heo chạy cứ loeng queng 
Trữa cươi nác lút lên trôốc cúi
Trước cựa bùn lem xuốc chủi rèng
Chổng đít thằng cu đòi đủ thứ
Đập khu con bẹp khoóc đau neng
Dàu dàu nỗi khổ ai thương cảm
Chỉ biết ngồi than kiếp số quèn
Phanho     
LỤT THÁNG MƯỜI
Lụt nớ tài chi quên được eng
Mưa gào gió thổi nác bao queng
Cha tui  quờ quạng lo bơng ló
Lưa mạ khẩn trương vớt chủi rèng
Khoai luộc dá hoài thêm mỏi mẹng
Chè xeng nót mãi khiến tê  neng
Trâu heo gà vện tuôn về biển
Trời chẳng thương bao kiếp sôống quèn
Trần Ngộ (kính hoạ )

KHỔ LỤT
Năm tê lụt nậy dớ khôông eng
Ló ướt dà hư nác vỗ queng
Luớ quớ bo quần ôong lắp bắp
Loay quoay  vén áo mệ lèng èng
Lui cui con mụ van cực dọc
Luật quật thằng cha nói khổ reng
Trệt cựa gió vô lùa tốc mái
Trời mần mệt rứa khổ dân quèn
GM.Nguyễn Đình Diệm
Đêm Kinh Hoàng
“Nương vận”
Bồồng con về Mạ tháng xa eng
Súng nổ, cả dà khiếp trốn queng
Lái đại xe cày, Ôông  lập cập
Vơ sơ mắm mói, Mạ chèng rèng
Run run, Mệ Nội mui bầm tím
Hoảng hốt, o mền mặt tái xeng
Dớ lại đêm tê, chừ vẫn lệnh
Trời thương: thoát nạn, đám dân quèn!
NS