THÔI TA GIÃ PHỐ TÌM QUÊ,THỎNG TAY BUÔNG BỎ NHIÊU KHÊ LỤY PHIỀN.THÀ VỀ GỐI GIẤC CÔ MIÊN ,TIÊU DAO ĐÙA GIỠN CÕI MIỀN NGUYÊN SƠ!CÁM ƠN CÁC BẠN GHÉ THĂM VÀ GHI CẢM NHẬN!

Thứ Năm, 30 tháng 6, 2016

VỌNG TƯỞNG

VỌNG TƯỞNG
"NĐT"
Thường mong tựa bóng nẻo Nguyên Thiều*
Hỏi tháp chàm dư cõi mộng chiều
Đã tịnh- yên hàn bên khốn khổ
Còn an - giản dị giữa tiêu điều
Lời kinh thoát tục vang trầm bổng
Gót Tiểu lìa mê đọng mỹ miều
Suối cũ Tào khê hoài niệm tưởng
Nên ngồi nhớ mãi một thời phiêu
Lê Đăng Mành
*Tu Viện Nguyên Thiều Bình Định

BÀI HỌA
THĂM THÁP PONAGAR*
“NĐT”
Tháp Chàm trên đỉnh lạnh sương chiều
Bãi biển còn lưu vạt ánh thiều
Đô* cũ một thời ghi sử sách
Ngõ xưa thuở ấy dạy muôn điều
Thuyền neo biển mặn chờ ai tới
Bến rãi hương nồng đợi kẻ khiêu
Kỷ niệm in hằn trong trí mãi
Ngàn năm vẫn nhắc chuyện bồng phiêu !
NS CANADA
*THÁP CHÀM PONAGAR –NHATRANG
* HỌA 4 VẬN 
* KINH ĐÔ CŨ -ĐỒ BÀN
MUỐN TỚI NGUYÊN THIỀU
"Đảo vận"
Hôm nay qua sóng biết Nguyên Thiều
Lưu gót bạn xưa thuở lãng phiêu
Đất tịnh Chùa già giàu những tích
Tâm trong Tiểu sáng quý bao điều.
Tháp Chàm cổ kinh vang hồn nước
Bình Định an vui đẹp nắng chiều.
Rất muốn vô thăm nơi tạo phước
Tào Khê suối ấy có thêm miều .
Trần Như Tùng
GIẤC MƠ CHIỀU
Vận nước hoài mong khúc nhạc Thiều*
Còn đâu thịnh trị giấc mơ chiều
So đo thuở trước e nhiều tiếng
Lo lắng thời sau ngại lắm điều
Nước muốn vững bền cần dẹp nhũng !
Người mong xinh đẹp chịu thêu miều** !
Rừng vàng biển bạc đau miền chết
Đành vậy bao giờ đến cõi phiêu.
Phan Tự Trí
*Nhạc Thiều, một khúc nhạc của vua Thuấn, đó là khúc Thiều cửu thành. Trong Kinh Thư ở thiên Ích Tắc có đoạn: Tiêu thiều cửu thành, phụng hoàng lai nghi (sáo thổi khúc thiều cửu thành, chim phụng hoàng tụ tập đến nghiêm trang). Thiều cửu thành (gọi tắt là Thiều) là tên một khúc nhạc của vua Thuấn, nói đến những điều tốt đẹp, sự thịnh trị của đất nước.
**Thêu miều : khắc, khâu chân mày làm đẹp
CẢNH TƯỢNG PHIÊU
Đã đến đây !" Tu viện Nguyên Thiêu "
Dừng chân lưu lại buổi mưa chiều
Tàn cây xơ xác nhìn trơ trụi
Tảng đá chênh vênh hiện lắm điều
Thoáy tục thày tu theo nghĩa đạo
Vương mang chú tiểu muốn tình miều
Chùa xưa cổ kính nơi yên tĩnh
Nghĩ lại thuở xưa cảnh tượng phiêu
Hồ Hắc Hải
CHÙA XƯA
Lễ Phật mang theo giỏ vải thiều,
Nắng xao Tu Viện bóng nghiêng chiều.
Kôn Giang lờ lững vương trăm ngả,
Hời Tháp trơ vơ ngẫm vạn điều.
Chuông điểm dâng hương kinh Tiểu Mỹ,
Mõ đều lần hạt kệ Sư Miều.
Chùa xưa khách viếng nghe xa vắng,
Bụi bặm vai đầy gót lãng phiêu!
Bình Định,29.06.2016.
VÕ TẤN HÙNG.
PHẬT TỨC TÂM
"Họa 4 vần"
Về nương Pháp Phật viện Nguyên Thiều
Trông bóng Tháp xưa - Ngộ lắm điều
Trí tịnh lìa xa - miền khổ lụy
Bình tâm lắng đọng - Tiếng chuông chiều
Lòng trần bổng nhẹ - Câu kinh liễu
Cảnh tục buông dần - nhịp mõ chiêu
Lục Tổ Tào Khê khai lý đạo
" Hồi đầu thị ngạn " - Dứt bồng phiêu./.
27.6.2016 Hồ Trọng Trí
THĂM NGUYÊN THIỀU
Tà dương đã xế tựa Nguyên Thiều
Hỏi mộng về đâu giữa nắng chiều
Cổ tháp yên bề im vạn sự
Chùa xưa lặng lẽ lắng muôn điều
Kinh cầu thả giọng trầm cùng bỗng
Tiếng nguyện đưa lời mỹ với miều
Dạ nhớ về đây thăm ngõ tịnh
Quê nhà vạn nẻo bước du phiêu
GM.Nguyễn Đình Diệm

Thứ Tư, 29 tháng 6, 2016

H Ạ S Ầ U



H Ạ   S Ầ U
Đau chi phượng ứa máu tươi ròng
Hay cảm Hạ về đỏ mắt chong
Lớp cũ ngậm ngùi  lời tức tưởi
Trường xưa nức nở  giọng nao lòng
Nhớ thời ly loạn  thì xa vắng
Cảm buổi yên hàn  cũng quạnh mông
Lưu luyến cuốc khàn hơi giục bạn
Buồn giăng nghẽn lối gót phiêu bồng .
Đăng Mành
BÀI HỌA
MƯA TRÊN TÁN PHƯỢNG
Mưa trên tán phượng mấy đêm ròng
Tối tối bên bàn ngọn nến chong.
Viết viết ghi ghi bao ánh mắt
Hò hò hẹn hẹn những tâm dòng.
Có người phố thị trai vùng Huế
Có kẻ đồi nương gái xứ Mông
Chữ đứng chữ run dường xúc động
Chờ nhau gắng phỉ chí tang bồng.
Trần Như Tùng
HẠNH PHÚC
Mấy bữa buồn thiu bởi nước ròng!
Thư tình nắn nót dưới đèn chong
Tỏ bày tâm sự mong vừa ý
Ấp ủ niềm tin ước thuận dòng
Đến viếng chùa xưa vùng tĩnh mịch
Về thăm lúa chín ruộng mênh mông
Vợ chồng âu yếm nhìn con trẻ
Vòi vĩnh dang tay níu mẹ bồng.
Như Thu
HÃY VUI SỐNG
Đau khổ thì em cứ khóc ròng
Việc gì nuốt lệ, mắt khô chong !
Rửa trôi kỷ niệm đầy tâm trí
Nhoà xoá trang thơ đặc chữ dòng
Đón nắng mai hồng lên rực rỡ
Chờ vầng trăng bạc trải mênh mông
Hãy vươn vai đứng và đi tiếp
Tự nhủ ta đang dạo cõi bồng.
Sông Thu
NỖI ĐỜI
Giọt lệ buồn thương cứ chảy ròng
Đêm dài thấp thỏm mắt sầu chong
Ngư trường nhiễm độc không về cá
Mảnh lưới phơi khô mãi cuộn lòng
Cơm áo thân nghèo luôn bó rọ
Bến bờ phận khổ quá mênh mông
Đường xa chạnh nỗi đời heo hút
Gió cuốn về đâu ngọn cỏ bồng ?!

Lý Đức Quỳnh

Thứ Sáu, 24 tháng 6, 2016

XÓT XA- Như Thu và Thi Hữu!

Độc Hành thăm Lãm Nguyệt Hiên
XÓT XA!
Đọc thơ cảm động xót xa lòng!
Nào biết gì đâu thỉnh thoảng trông
Xướng họa gieo vần sao chẳng thấy?
Hát hò vút tiếng vẫn thường mong
Hỏi thăm bạn quý trao vài chữ
Ghi chép lời thân gửi mấy dòng
Bằng hữu quây quần châm cốc rượu 
Tha hồ chuyện vãn thích hay không?
Như Thu
BÀI HỌA
ĐÔI VẦN GỬI BẠN
Bỗng dưng tin bặt, khiến buồn trông
Chẳng biết ra sao thắc thỏm lòng
Sức bạn dai bền tâm vẫn ước
Thơ  người man mác dạ hoài mong
Nơi này  xao xuyến gieo dăm tứ
Chốn ấy  bình an gửi ít dòng
Lữ khách độc hành mau ghé bến
Lời mời thân thiết có nghe không?
CAO BỒI GIÀ
NHỜ TRỜI
Dấu kín cơn đau tận đáy lòng
Bạn bè đâu có để mà trông
Thân quen hải ngoại xa thôi ước
Kẻ lạ quê nhà cận hết mong
Chiều đến núi nhìn mây quyện gió
Sáng ra sông ngắm nước xuôi dòng
Hưởng hương trời đất người thuyên giảm
Bên đó muội ơi, thấu hiểu không?
ĐỘC HÀNH
GỬI ĐỘC-HÀNH
Sao khỏi trong ta chút chạnh lòng
Nơi đây đất khách ít nhiều trông
Quê mình chốn ấy niềm thương cảm
Bạn hữu tình thơ nỗi nhớ mong
Bĩ cực qua rồi, bao ghềnh thác
An vui cuộc sống lại xuôi dòng
Thương kẻ "Độc-Hành" vô tri-kỷ
Bạn khắp phương trời có như không.
Mạnh-Trương
TÂM TƯ
“Kính Tặng Độc Hành”
Cho dẫu xa xăm chẳng cách lòng
Chạnh niềm khắc khoải mỗi chiều trông
Có còn tha thiết khi chờ ngóng
Hay đã hững hờ lúc đợi mong
Hào phóng người về cho mấy đoạn
Bâng khuâng tôi ở lượm đôi dòng
Biết mầm gặp gỡ là ly biệt
Rõ cuộc Độc Hành giữa sắc không
Lê Đăng Mành
L LƯỚT VƯỜN THƠ
Đa tạ đệ huynh nhớ mãi lòng
Cảm ơn tỷ muội vẫn chờ trông
Thời gian vắng bóng người thân đợi
Ngày tháng quên vần bạn hữu mong
Cũng bởi mực vơi, trang bặt chữ
Gia do hồn héo, lệ khô dòng
Vượt qua bão tố chim tung cánh
L lướt reo hò giữa khoảng  không
ĐỘC HÀNH
NHỚ ĐỂ LÒNG
Bạn hữu xa xôi nhớ để lòng
Nhiều khi xướng họa vắng nên trông
Tình qua gửi gắm luôn chờ đợi
Nghĩa đến trao nhau mãi ước mong
Được biết HÀNH đau rơi lệ giọt
Hay tin ĐỘC bệnh gửi vài dòng
Đường đời lắm lúc bao nguy biến
Chống chọi kiên cường thắng phải không?
Hoàng Từ
TÌNH CŨ ĐEO MANG
Kỉ niệm đeo mang thổn thức lòng
Lối xưa mòn mỏi cứ hoài trông
Bao thu khắc khoải hằng tơ tưởng
Bấy độ mơ màng mãi luyến mong
Mộng đắm vườn sầu men dậy sóng
Tình gieo luống ái lệ thành dòng
Quan san ngàn dặm lòng xa cách
Bên ấy người về có nhớ không!
Liêu Đình Tự
CHẠNH LÂY
Dẫu chửa tình thân cũng chạnh lòng
Nghe người thổn thức…dạ lây trông
Niềm chi chẳng nỡ đưa tin lại ?
Nỗi ấy sao đành để bạn mong ?
Bởi trước lạ xa đi lẻ bóng
Thì nay trong đục lội chung dòng
Thuyền thơ lướt sóng HÀNH đâu ĐỘC
Chỉ sợ ai rằng vẫn nói: Không!
Nguyễn Gia Khanh
BẠN THƯƠNG
Yếu đau sao lại giấu trong lòng
Nỡ để bốn phương mòn mỏi trông
Thơ xướng người hùng chưa họa lại
Lời ca khách cũ mãi chờ mong
Phố Xưa, tri kỷ đâu nâng chén?
Biển Hẹn, thuyền nan sao ngược dòng?
Đây ấm quỳnh tương đang đợi sẵn
Rượu mà không bạn cũng như không!
Văn Thanh
XÓT LÒNG
Bạn biệt mù tăm,mãi,xót lòng
Đọc tờ lưu bút,nhớ và trông
Trường xưa hội ngộ,chung niềm ước
Phố cũ tan tầm,lẻ nỗi mong
Sóng cả trùng dương còn vỗ bến
Xuồng con  độc mộc vẫn trôi dòng
Người đi non nước,ai thề hẹn
Nỡ để đêm tàn với rỗng không!
Lý Đức Quỳnh
KỶ VẬT
Thư này gửi muội thật đau lòng
Nơi ấy mắt huyền ấm áp trông.
Tưởng thấy mặt hoa soi lúc đợi
Dường nhìn áo lụa mặc khi mong.
Niềm vui tắt lịm nhà tan hụi
Chỗ dựa tàn thôi  lệ chảy dòng.
Mấy chữ cuối cùng làm kỉ vật
Người ơi người có biết cho không !
Trần Như Tùng